Edit: Dờ
Trên triều đình, quả nhiên là Tần Kiến Tự bị cáo buộc rất nhiều, các ngôn quan rất có khí thế không sợ chết, tuyệt nhiên không chịu khuất phục dưới bàn tay của gian thần. Nhưng từ đầu tới cuối Tần Kiến Tự chỉ bình thản ngồi trên ghế, không hề có bất kỳ phản ứng gì.
"Chuyện này không cần phải bàn nữa, có sớ thì tâu, không có thì bãi triều."
Sau khi bãi triều, Hạ Tử Dụ vội vàng chạy đi ăn bánh hấp, rồi lại vội vàng lấy khăn tay bọc mấy chiếc lại, mang đến ngự thư phòng ngồi đợi thái phó.
"Ngươi thấy sao?" Thái phó chưa tới, y chống đầu hỏi hoàng đế nhỏ.
"Giết người là việc thừa thãi," Hoàng đế nhỏ khoanh tay nói: "Dựa vào bản lĩnh của Tần Kiến Tự, cho dù hôm qua có bị các ngự sử buộc tội thì hắn vẫn có thể đưa Sử Thiên Thanh lên làm Hộ bộ thị lang. Thế nhưng bây giờ thì khác rồi."
"Ngươi hiểu ra phết đấy nhỉ."
"Phí lời, ngươi thực sự nghĩ trẫm làm hoàng đế mười mấy năm là để trưng à?"
"Đường đường là một ngự sử mà lại chết giữa đường, gây xôn xao nhốn nháo hết cả lên, chính Tần Kiến Tự còn không mang nổi mình ốc, đương nhiên là sẽ không nhét người vào vị trí Hộ bộ thị lang nữa." Hạ Tử Dụ cắn bánh hấp, y đã ngộ ra rồi, "...Chuyện này thoạt nhìn như để hù dọa các quan viên, thực tế lại không phải."
"Đúng vậy."
"Bảo sao mà hôm qua hắn lại có thái độ như thế, chắc là cũng khó chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hoang-de-kho-lam/2535366/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.