Quan gõ chữ: Dờ đại nhân
Sau khi về đến vương phủ, Tần Kiến Tự sai ám vệ đi điều tra quan hệ của hai người đó với Tả tướng. Cho phép thì cho phép, hắn chưa tới mức dung túng hoàn toàn.
Còn trong ngự hoa viên, Hạ Tử Dụ chỉnh lại vạt áo rồi tựa vào cột nghỉ ngơi, cúi đầu suy ngẫm.
Đúng là vừa hoang đường vừa nhục nhã, cảm giác ấy vẫn còn đọng lại trên môi. Bị hôn đến mức nghẹt thở, nước chảy ra khỏi khóe môi, hương hoa tử đinh hương tràn ngập trong miệng. Y vậy mà lại làm chuyện vô lý đến vậy với Tần Kiến Tự trong đình viện này.
Hạ Tử Dụ chậm rãi siết chặt nắm tay, không biết hoàng đế nhỏ chui ra từ lúc nào, hiện tại đang khoanh tay đứng bên cạnh.
"Ngươi nhìn thấy hết rồi à?"
"Không, chẳng thấy gì cả."
"Ngươi không trách ta vì đã lấy cơ thể của ngươi để làm chuyện như vậy sao?" Hạ Tử Dụ ngẩng đầu nhìn hắn.
"Ngươi sống thay trẫm đã vất vả lắm rồi."
Hạ Tử Dụ tự cười chế giễu bản thân rồi cúi xuống. Giữa lúc ấy, y thế mà lại cảm thấy mình chìm đắm trong đó, y vẫn còn nhớ hơi thở nặng nề và gấp gáp của Tần Kiến Tự khi hắn buông mình ra.
"Nếu ngươi không muốn bị Tần Kiến Tự không chế, vậy thì chỉ có một cách." Hoàng đế nhỏ nói: "Tranh quyền đoạt thế. Tuy rằng bây giờ hắn chưa tới mức giết vua soán ngôi, nhưng ngươi muốn ngồi trên ngôi vua với tư thái như thế nào, điều đó hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hoang-de-kho-lam/2535338/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.