"Đây mà gọi là cách à!" Hạ Tử Dụ cuống lên, bảo sao mà dạo này y thấy hoàng đế nhỏ rất kỳ lạ mà không biết kỳ lạ ở đâu. Y bay đến trước mặt hoàng đế nhỏ, "Ngươi đi gặp Lâm Dung Nhi chưa?"
"Gặp rồi."
"Vậy thì ngươi mau trả lại cơ thể..."
"Xin lỗi," Hoàng đế nhỏ nhìn y, "Tạm thời không trả lại cơ thể cho ngươi được."
Hạ Tử Dụ sững sờ, chậm rãi quay đầu lại nhìn Tần Kiến Tự. Hắn vẫn không tỏ thái độ gì.
Tần Kiến Tự biết rằng chưa chắc Hạ Tử Dụ đã chịu làm theo cách này, cho nên việc đi gặp Lâm Dung Nhi là tâm nguyện của hoàng đế nhỏ, cũng chính là cái cớ để khiến Hạ Tử Dụ tình nguyện ly hồn. Một khi hồn phách đã rời khỏi cơ thể, dù Hạ Tử Dụ có phản đối cũng chẳng thể làm gì được.
- --
Hôm ấy hắn đã cầm ngọc giác về vương phủ, hắn cố tình rút đi âm khí xung quanh mình để gọi hoàng đế nhỏ ra.
"Ngươi là hoàng đế của triều Vũ mà mười mấy năm trời không có công lao gì," Tần Kiến Tự ngồi trên ghế, vuốt ve miếng ngọc giác trong tay. Hắn thờ ơ nói: "Trước khi đi, nếu có cơ hội làm điều gì đó cho vương triều này, ngươi nên thử xem."
"Tần Kiến Tự, ngươi chẳng khách sáo với trẫm chút nào cả."
Vẻ mặt của Tần Kiến Tự vẫn hờ hững như cũ, "Trong thâm tâm chắc là ngươi cũng đã hiểu. Nếu người gặp bất trắc là y, vương triều này sẽ chẳng còn tồn tại được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hoang-de-kho-lam/2535272/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.