Bên dưới ánh mặt trời vàng, tay áo dài chấm đất, Quỷ Vương ngẩng đầu lên nhìn quả cầu rực lửa của âm phủ.
"Ái biệt ly, cầu bất đắc. Đó vốn dĩ là hai cái khổ trong tám điều khổ của đời người." Phán quan đi bên cạnh Quỷ Vương thao thao bất tuyệt, "Lần này ngài lên trần gian để lịch kiếp, tất nhiên là phải chịu khổ cực nhiều một chút rồi. Vị Thái tử mất nước Lưu Át ấy chính là kiếp cầu bất đắc của ngài." [1]
[1] Ái Biệt Ly Khổ tức sự khổ khi xa lìa người thân yêu, Cầu Bất Đắc Khổ tức sự khổ khi mong cầu không toại ý.
"Sao ngài mãi không chịu uống canh Mạnh Bà?"
Mạnh Bà lắc đầu, dâng bát canh lên với thái độ khuyên bảo, "Đời người ngắn ngủi mấy chục năm, Sở Giang Vương à, ngài nên uống canh đi thôi."
Quỷ Vương vẫn ngắm nhìn vầng mặt trời vàng ấy, mân mê chiếc nhẫn ban chỉ trên ngón tay mà không uống.
Suy cho cùng thì luân hồi vẫn đích thân trải nghiệm, cho nên các thần tiên khi quay về khó tránh khỏi việc bị ngơ ngẩn vài hôm, nhưng chẳng ai ngờ được Sở Giang Vương lại lún sâu đến mức này. Hắn tiếp tục lên trần gian một chuyến nữa và lấy đi ba mạng người, vi phạm pháp độ.
Lẽ ra việc ấy vẫn còn cho qua được, nhưng sau đó Sở Giang Vương tiếp tục đích thân đi tìm Ti Mệnh để hỏi về những ngày tháng còn lại của Thái tử mất nước Lưu Át. Hỏng bét ở chỗ, những ngày tháng còn lại, Lưu Át đã phải chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hoang-de-kho-lam/2535220/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.