Chúc Na từ khi rời khỏi phòng giam luôn nghĩ về những lời mà Tả Oanh đã nói, để cảnh cục đồng ý cho Tả Oanh gặp hai người đó không phải là không thể, nhưng Dương Thanh Chấn và Hoàng Dương mới chỉ là đối tượng tình nghi mà thôi, còn chưa có lệnh bắt chính thức, nếu như vội vàng mời hai người bọn họ tới phòng tạm giam, giả sử bọn họ đều không phải hung thủ thì sao? 
Thủ phạm thực sự còn chưa tìm ra, hành động như vậy rất dễ đánh rắn động cỏ. 
Chúc Na cắn cắn móng tay, nhìn Lưu Hạo ngồi ở gần đó, thật sự không biết làm sao mới tốt. 
"Hey, Chúc Na, cô đã nhìn chằm chằm tôi cả buổi sáng rồi đấy." Lưu Hạo biết Chúc Na vẫn luôn nhìn chằm chằm mình. Oa! Vận đào hoa của hắn tới rồi sao? 
"Tôi có chuyện muốn hỏi anh." Chúc Na ra hiệu với Lưu Hạo, anh ta ngay lập tức háo hức chạy qua. 
"Có chuyện gì, Chúc Na." 
Chúc Na kéo cà vạt lôi đầu anh ta thấp xuống, sau đó nói ra yêu cầu của Tả Oanh cùng với nỗi lo của bản thân, Lưu Hạo chớp chớp mắt nhìn cô. 
"Cái này thì dễ nha, không phải cô chỉ cần viết đơn thôi ư?" 
"Haizzz! Anh vẫn không hiểu à, chẳng may đánh rắn động cỏ thì phải làm sao?" Chúc Na cầm tờ giấy trên bàn lên, "Đơn thì tôi đã chuẩn bị từ lâu rồi." 
"Này..." Lưu Hạo suy nghĩ một lúc, đột nhiên mắt sáng lên, "Này! Điền Thanh Chấn và Hoàng Dương đều là người của đại học Hoàn Dương, cô có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hoan-da-oanh/3430275/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.