Chương 147: Yêu Thích 08Úc Bạch có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở ở gần trong gang tấc đó, cùng với cái bóng mờ nhạt bao trùm xuống, đẩy cậu vào một ngõ cụt không lối thoát.
Hơi thở nóng bỏng lơ lửng trên đỉnh đầu cậu.…Hay là lạnh lẽo?Trong không khí còn sót lại chút mùi bia có cũng như không, lẫn với mùi sô cô la nồng nàn, khiến Úc Bạch gần như cảm thấy một cơn choáng váng như đang rơi vào giấc mơ.Vào khoảnh khắc trời mưa như trút nước ngoài cửa sổ này, cậu đang nghĩ gì?Vào khoảnh khắc pháo hoa vũ trụ nở rộ, cậu lại đang nghĩ gì?“Em…”Cậu mơ hồ lên tiếng.Trước mắt là một mảng màu xanh lam mê hoặc lòng người.Đêm hè ẩm nóng, nhưng cậu lại bị ép phải rơi vào cái mùa đông dường như không có điểm cuối, cũng không thể thoát ra.Đừng nói dối.Cũng không được trốn tránh, không được vụng về chuyển đề tài…Không được trốn trong cái vỏ bọc quen thuộc và an toàn nhất của mình nữa.Ánh sáng rực rỡ đột ngột chiếu vào khiến Úc Bạch nhắm mắt lại, hàng mi dài run rẩy lướt qua viền mắt bỗng dưng ửng đỏ.“Em, em đang nghĩ…” Cuối cùng cậu cũng hoảng hốt lên tiếng, “Làm như vậy rất vất vả.”“Phải che giấu con người thật của mình, là một chuyện rất vất vả.”Giọng nói khàn khàn, khô khan tiết lộ sự thành thật.Ai cũng có thể ngửi thấy.Thần cúi xuống nhìn đôi mắt đang ươn ướt, khẽ nói: “Làm như vậy rất khó khăn, nhưng anh không thấy vất vả.”“Không!” Con người hoàn toàn bị Thần bao trùm bỗng nhiên cao giọng, “Anh nói dối!”“Anh sinh ra đã không giỏi tưởng tượng, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hang-xom-cung-than-cung-than-vi-lan/5065527/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.