Ai cũng biết, nụ cười không biến mất, chỉ chuyển đi mà thôi.
Nụ cười dần dần chuyển sang khuôn mặt của Hoàng tử ngoài hành tinh.
Cậu ta thích thú nhìn hai người ngoài hành tinh trước mặt cãi nhau.
Người giả dạng nam giới kia lập tức xù lông: "Tôi mê trai lúc nào chứ!!"
Người giả dạng nữ giới kia nói ngắn gọn: "Rất nhiều bong bóng hồng."
"...&%#! Đó là bong bóng của người khác!"
Còn Hoàng tử nhìn chằm chằm vào những đường nét chột dạ đang rung động điên cuồng bên cạnh cậu cười híp mắt "chậc" một tiếng.
Xem ra là đang nói dối.
Cậu ta chớp mắt, vẻ mặt tò mò hỏi Úc Bạch: "Anh thấy gì mà đẹp vậy?"
Hoàng tử ngoài hành tinh uống xong dừa thì đi mất, không thấy Tạ Vô Phưởng ra. Mặt Úc Bạch cứng đờ, má hơi ửng hồng, cậu che mặt suy nghĩ một chút, dứt khoát thành thật nói: "Một người ngoài hành tinh khác."
Bên cạnh là một sự cởi mở và trong sáng.
Vì đây là một sự thật lớn không cần nói dối.
"...!"
Hoàng tử không nhịn được kéo dài giọng "oa—" một tiếng, vẻ mặt kinh ngạc.
"Trên Trái Đất lại có nhiều người ngoài hành tinh như vậy à! Thật náo nhiệt!"
...Đúng vậy, rất náo nhiệt.
Úc Bạch và Kiều Kim Lệ nhìn nhau lập tức đạt được sự ăn ý nào đó, gác lại tranh chấp, bắt đầu đồng lòng đi vào vấn đề chính.
Úc Bạch nói: "À đúng rồi, cậu vừa nói cậu đến để tiêu diệt loài người."
A Lệ phối hợp: "Thật sao? Tại sao phải làm vậy?"
Thực ra trong phim hoạt hình chưa từng nhắc đến lý do người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hang-xom-cung-than-cung-than-vi-lan/5065507/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.