Chương 079: Dị thời 45
Khoảnh khắc đó trên mặt Úc Bạch hiện lên vẻ ngạc nhiên, đôi mắt hơi mở to.
Cậu hỏi: "Ngôi sao?"
Sao Tạ Vô Phưởng lại đột nhiên nghĩ đến việc làm một ngôi sao?
Người kia đáp: "Ngôi sao trên trời."
Úc Bạch liền bật cười, vô thức nói: "Em biết đây là ngôi sao trên trời, em không hỏi cái đó..."
Bởi vì nắn rất giống, so với quả dưa hấu bên cạnh vẫn còn chưa tròn lắm thì đây là một bông tuyết hình ngôi sao cực kỳ tinh xảo. Hiển nhiên Tạ Vô Phưởng không sợ lạnh, đôi tay linh hoạt hơn cậu rất nhiều.
Hơn nữa không biết vì sao, rõ ràng đây là lần đầu tiên người không phải con người này đắp người tuyết, bên cạnh còn có một ví dụ sai lầm vụng về, thế nhưng hắn vẫn làm tốt đến vậy.
Nhưng Úc Bạch không nói tiếp, không quan tâm làm sáng tỏ sự khác biệt vi diệu này.
Cậu tò mò hơn về một chuyện khác: “Sao anh biết hình dạng này đại diện cho ngôi sao?"
Gần như mọi người khi tưởng tượng về ngôi sao đều sẽ nghĩ đến một ngôi sao năm cánh lấp lánh.
Nhưng thực ra, đó chỉ là một hình ảnh đẹp do con người tạo ra mà thôi.
Những ngôi sao thực sự mà con người nhìn thấy, những thiên thể xa xôi ngoài vũ trụ, đều là những quả cầu hoặc có hình dạng bất quy tắc.
Tóm lại, chúng không có năm cánh nhọn.
Tạ Vô Phưởng đáp gọn gàng: "Biết từ điện thoại."
Trong đêm tĩnh lặng khi con người say rượu, một vị thần vẫn tỉnh táo học về người tuyết và ngôi sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hang-xom-cung-than-cung-than-vi-lan/5065458/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.