Chương 077: Dị thời 43
Sáng hôm sau, ánh nắng tràn vào phòng ngủ mang theo sắc lam nhạt pha chút vàng, lặng lẽ vờn quanh khuôn mặt đang say ngủ trên giường.
Không biết đã qua bao lâu, trong lớp chăn bồng bềnh như mây cuối cùng cũng có động tĩnh. Hàng mi rậm dài đang yên tĩnh trong ánh sáng bỗng khẽ rung động. Người vừa tỉnh giấc vẫn chưa mở mắt hẳn, còn nhập nhèm buồn ngủ nhưng những ngón tay trắng muốt đã vô thức dò dẫm về vị trí quen thuộc để tìm điện thoại.
… Phản xạ điển hình của giới trẻ là như vậy.
Kết quả, đầu ngón tay rơi vào khoảng không, chỉ chạm vào một chiếc giường mềm mại ấm áp.
Úc Bạch vốn còn đang mơ mơ màng màng trong dư vị giấc mộng, lúc này mới kinh ngạc mở mắt, xem như hoàn toàn tỉnh lại.
Điện thoại của cậu đâu?
Đôi mắt nâu nhạt có chút mông lung, quét nhìn một lượt căn phòng, ngơ ngác hoảng hốt vài giây mãi đến khi ý thức dần trở lại, cậu mới nhớ ra mình đang ở đâu—đây là phòng khách nhà chú Trương. Chiếc giường này rộng hơn giường ở nhà cậu, cách bài trí cũng khác hẳn.
Hôm qua lúc thức dậy cũng y như bây giờ, cậu không tìm thấy điện thoại ngay tại vị trí quen thuộc.
Nghĩ đến đây, Úc Bạch vô thức nghiêng đầu nhìn về phía tủ đầu giường, cả người vẫn cuộn tròn trong chăn chậm rãi lăn qua đó.
Quả nhiên, cậu tìm thấy điện thoại dưới chiếc gối trắng.
Đó là chiếc gối thứ năm, ngoài bốn chiếc tiêu chuẩn của giường đôi.
Cậu đã đoán được chiếc gối này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hang-xom-cung-than-cung-than-vi-lan/5065456/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.