Chương 073 Dị thời 39
…Hả?
Úc Bạch bất giác đưa điện thoại ra, nhưng ngay khi sắp đặt nó vào tay Tạ Vô Phưởng, cậu bỗng mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng.
"Khoan đã,không phải hôm nay anh rất ghét người khác—"
Ngón tay đang lơ lửng giữa không trung vừa định rụt lại thì thất bại ngay lập tức. Chiếc hộp kim loại ấm lên vì nhiệt độ cơ thể cậu đã bị một bàn tay khác mạnh mẽ đoạt lấy.
Tạ Vô Phưởng cầm điện thoại, không quên dặn dò: "Cậu qua kia ngồi đi.”
Úc Bạch cúi đầu nhìn lòng bàn tay trống trơn, có chút mơ hồ, nhưng cũng chẳng đủ tỉnh táo để suy nghĩ nhiều. Cùng lúc đó, mùi sô-cô-la nóng nồng đậm tỏa ra từ nồi sữa bên cạnh khiến cậu vô thức nhìn sang. Những bọt nhỏ lăn tăn trên bề mặt chất lỏng nhanh chóng thu hút sự chú ý của cậu.
Ma men lại nhiệt tình muốn giúp đỡ: "Anh gọi điện đi, để tôi trông nồi cho."
Nhiệt độ trong nồi đang rất cao, sô-cô-la lỏng và chiếc thìa đều nóng rực, dao thì được đặt gọn gàng bên cạnh.
Tạ Vô Phưởng nhíu mày.
"Không cần." Giọng hắn gãy gọn. "Ngồi yên."
"…Ồ." Úc Bạch mê man đáp lại rất khẽ, rồi ngoan ngoãn lùi về, trở lại ghế ngồi xuống.
Có lẽ vì hiếm khi thấy một Tạ Vô Phưởng như thế này, cậu không chỉ thấy lạ mà còn nghe lời đến lạ thường.
Chỉ là—cậu vừa ngồi chưa đến hai giây đã đột ngột bật dậy, khiến Tạ Vô Phưởng vốn đã định nghe điện thoại phải khựng lại, ánh mắt lại một lần nữa rơi xuống người ma men không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hang-xom-cung-than-cung-than-vi-lan/5065452/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.