Chương 061 Dị thời 27
Người đàn ông lớn tuổi nói rất nghiêm túc, khiến chàng trai trẻ đỏ ửng cả tai lên vì không khí ấm áp trong phòng. Sau một thoáng tỉnh táo ngắn ngủi, đôi mắt sáng trong dịu nhẹ của cậu chớp nhẹ, rồi khẽ đáp lời: “...Dạo này cháu không đeo kính nữa.”
Trong những ngày thời tiết thay đổi nóng lạnh thất thường, chiếc kính mờ đục vì hơi nước quả thực gây nhiều phiền phức.
Nói xong cậu hơi ngượng ngùng, nhanh chóng chuyển chủ đề: “À, vừa rồi chú nói về đá lạnh…”
Trương Vân Giang đang tán gẫu thì gần như cùng lúc nhớ ra, bèn luôn miệng đáp: “Đúng rồi, đá lạnh! Để chú gọi người chuẩn bị ngay!”
“Vâng.” Úc Bạch khẽ gật đầu, do dự một chút, rồi nói nhỏ: “Cảm ơn chú, chú Trương.”
Cảm ơn vì sự hiếu khách nhiệt tình.
Cũng cảm ơn vì một vài điều khác.
Người lặng lẽ cảm nhận sự quan tâm "mượn tạm" này, đâu chỉ có người lớn tuổi ấy.
Buổi trưa đã qua, ánh mặt trời bên ngoài cửa sổ dần mất đi vẻ chói chang không thể nhìn thẳng, lặng lẽ trượt về một buổi chiều dài và nhu hoà hơn.
Khi kim đồng hồ treo tường chỉ đúng ba giờ, trong căn phòng trang trí thanh nhã, một loạt tiếng bước chân vang lên khẽ khàng.
Tiếng bước chân ấy lướt qua phòng khách nơi chỉ có một người đang chờ đợi, lặng lẽ đẩy hé cánh cửa phòng ngủ khép chặt, luồng khí lạnh bên trong lập tức đập vào mặt.
Căn phòng ngủ nóng bức như giữa mùa hè, nay chất đầy mọi thứ có thể tìm thấy trong biệt thự để hạ nhiệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hang-xom-cung-than-cung-than-vi-lan/5065440/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.