Chương 047: Dị thời 13
Một lát sau, ánh đèn vàng ấm áp bỗng sáng lên trong căn phòng cờ vốn dĩ không một bóng người. Ba bóng dáng dài, nghiêng nghiêng hiện mờ mờ trên sàn gỗ.
Người chơi cờ đã ngồi vào bàn. Úc Bạch cũng lấy một chiếc bồ đoàn, thoải mái ngồi sang một bên.
Cậu nhìn về phía Tạ Vô Phưởng đang rũ mắt ngồi im lặng phía trước, lặng lẽ chờ ván cờ bắt đầu.
Phòng cờ này thật đẹp, đúng như hình dung của Úc Bạch khi cậu vừa bước vào căn biệt thự này, thậm chí còn đẹp hơn cả tưởng tượng.
Căn phòng vuông vức rộng rãi, chỉ trang trí vài chi tiết vừa đủ tinh tế. Trên tường sạch sẽ treo một bức thư pháp bay bổng tựa chim hồng kinh động. Kế bên là chiếc kỷ hoa bằng gỗ hồng sắc đen thanh tao, trên mặt kỷ cao đặt một chậu hoa mã túy mộc với cành lá thưa thớt mà mỹ lệ. Trong không gian phòng cờ thanh nhã, sắc xanh thẫm ấy như giữ lại chút thơ mộng nhất của mùa xuân rực rỡ dưới mái hiên.
Úc Bạch thầm nghĩ, người đàn ông lớn tuổi khó giấu nổi sự hứng khởi trước mặt, không chỉ giàu có mà còn có gu thẩm mỹ tuyệt vời. So với bàn đá ngoài trời ở góc công viên hôm đó, nơi này quả thực hơn hẳn, tựa như anh vừa bước vào một bức tranh sơn thủy thanh thoát.
Vì vậy, dù không hiểu biết nhiều về cờ vây, Úc Bạch vẫn chăm chú theo dõi một cách đặc biệt.
Một người hầu bước đi nhẹ nhàng, mang trà nóng và điểm tâm tới. Trong làn khói nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hang-xom-cung-than-cung-than-vi-lan/5065425/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.