Chương 039: Dị thời 05
Úc Bạch tìm niềm vui trong đau khổ khẽ quay mặt đi, thở dài không thành tiếng.
Nghiêm Cảnh ngồi phía trước vừa bị cậu đánh đuổi đi - lại lặng lẽ ngoái đầu nhìn: "Hai người nói chuyện xong chưa?"
Giọng điệu của cậu ta như oán phụ muốn tố cáo cậu nhưng lại không dám bộc phát.
“...” Úc Bạch có chút chột dạ trong giây lát, bèn nói: “Tôi nghỉ ngơi xong rồi, không còn mệt nữa.”
Cậu suy nghĩ một chút, rồi trả lời câu hỏi của Nghiêm Cảnh: “Bên chú Viên không cần phải gấp, bây giờ chú ấy chắc vẫn bình thường, đoán là đang ở bệnh viện. Chú Trương rời đồn cảnh sát chắc sẽ đến gặp chú ấy. Chúng ta nên đi tìm Hà Tây trước, rồi mới liên hệ với chú Viên sau.”
Ba người bọn họ đều nhập ý thức vào thân xác của mình trong thời không này, vì vậy, Viên Ngọc Hành cũng sẽ ở trạng thái bình thường, không biến thành trẻ con.
Hơn nữa, với một người đã sống 67 năm trải qua bao nhiêu sóng gió như ông, chắc chắn sẽ nhanh chóng bình tĩnh lại.
Còn Hà Tây thì lại là một cô bé trong sáng, bất ngờ xuyên không như vậy chắc chắn sẽ rất hoang mang, nên phải ưu tiên tìm cô bé trước, ít nhất là nói rõ tình hình.
“Ồ, cũng đúng,” Nghiêm Cảnh cái hiểu cái không gật đầu, “Nhưng Hà Tây là ai?”
Úc Bạch sững lại, rồi nhớ ra sau khi thoát khỏi vòng lặp, chỉ có mỗi mình cậu là biết Hà Tây.
“Là cô bé sáng nay vào thang máy trên tầng 11 đó.”
“Là cô bé trông nhát gan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hang-xom-cung-than-cung-than-vi-lan/5065417/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.