Mông lung một hồi lâu cuối cùng Lâm Hạ cũng chìm dần vào giấc ngủ. Chẳng hiểu do quán tính, hoặc do thói quen khi ngủ của Lâm Hạ đã thay đổi. Sáng ngày hôm sau khi tỉnh giấc lại, cô đã nằm trọn trong vòng tay của Tang Kiệt, không biết nên giải thích như nào để tránh ngượng ngùng. Chỉ đành tách ra khỏi vòng tay anh sau đó chuẩn bị bữa sáng.
Đây có lẽ cũng là bữa sáng đầu tiên cô chuẩn bị cho anh sau khi hai người gặp lại nhau.
Cả ngày hôm đó, Tang Kiệt dính lấy Lâm Hạ như sam, cùng nhau đi chợ, cùng nhau đi ra vườn nho, thậm chí cùng nhau nấu cơm, cùng nhau nói chuyện, tưởng chừng như hai người đang sống trong thế giới của riêng hai người họ, nhưng chẳng còn những bộn bề của cuộc sống.
Tang Kiệt cũng vì tìm được tung tích của cô mà vác máy tính đến tại nơi này, tranh thủ ngoài những lúc bám bíu Lâm Hạ, thì đều tập trung làm việc và giải quyết công việc nhanh nhất. Chỉ có Lâm Ngạn phía bên kia vừa ôm mẩu bánh mì vừa oán thán sếp đi để lại cho anh một núi công việc, nửa năm nay anh vừa mới biết đến yêu đương, vậy mà sếp không những không thông cảm cho anh, còn muốn anh bị người yêu bỏ giống sếp mới cam lòng sao. Nếu không phải hai người là bạn cùng chơi với nhau lâu năm, có lẽ Lâm Ngạn sẽ tuyệt đối không chấp nhận sống như vậy nữa.
Lâm Ngạn đang ngồi cắn dở chiếc bánh mì thì thấy phòng làm việc của anh mở ra. Lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ha-bach-lac/2947389/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.