Hôm đó sau khi uống nước xong, thì trong lòng Trì Thược vẫn luôn có sự bất an. Bởi vì cậu phát hiện ra ánh mắt của Hàn Thịnh nhìn cậu, giống như là ẩn chứa rất nhiều thứ.
Chỉ là chờ đến lúc Trì Thược khỏi bệnh, bắt đầu làm việc, cũng nhìn ra ở chỗ Hàn Thịnh rốt cuộc có cái gì không đúng.
Tựa hồ lần cảm mạo kia, bất kể là được Hàn Thịnh ôm, hay là theo cách nói của đối phương, hắn chỉ dùng miệng giúp cậu uống thuốc, đều là ảo giác của Trì Thược.
Hàn Thịnh không nói thẳng lí do, nhưng Trì Thược cũng rất phối hợp với đối phương, cũng không đi hỏi rõ. Cậu cho rằng sẽ cứ mãi như vậy, cái gì cũng sẽ không thay đổi.
Nhưng làm sao có thể.
Ngay tại thời điểm cậu đáp ứng yêu cầu của Hàn Thịnh, đến nhà đối phương còn ngủ trực tiếp trên giường của hắn, thì tất cả đã định sẽ phải có điều thay đổi.
Trước hết, điểm quan trọng để Trì Thược phát hiện là lúc cậu tham gia thử vai nam hai. Theo như lúc đó, thì cậu chính là từ người khác biết được tin tức, thử vai cũng chỉ làm cho có, kì thực nhân vật nam hai này đã sớm được nội định.
Nhưng chính là kì quái như vậy, sau đó tổ chế tác lại gọi điện thoại cho Trì Thược. Nói cậu đã thông qua sơ khảo, có thể đến tham gia vòng thứ hai. Bọn họ cũng hỏi Trì Thược, trung tuần có thời gian hay không.
Sau khi cúp điện thoại, Trì Thược hiển nhiên đầy đầu đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-goi-om-cho-hao-mon-cho-dai/3281890/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.