Người này, Hà Hoa biết. Chính là cái người to gan lớn mật, từ nhỏ đã trộm gà nhà nàng nuôi, kéo bím tóc của nàng, sau đó bị nàng và Xưng Đà liên thủ đánh cho một trận - Thành Tử. Nghe nói hắn đang làm đầy tớ nhà giàu có ở trong huyện, lại không nghĩ rằng chính là nhà của Từ Thi Viện.
Chỉ là, hắn nhìn mình chằm chằm như vậy là có ý gì? Tuy nàng cũng có chút khoa trương, nhưng mình bây giờ suy cho cùng cũng mới mười hai tuổi, vóc dáng thân hình cũng chưa nẩy nở lắm, coi như hôm nay ăn diện một chút, cũng vẫn là một tiểu nha đầu, còn chưa khơi gợi được bản tính sắc lang chứ?
Hà Hoa còn chưa có oán thầm xong, liền nhìn thấy một quản sự bên cạnh đưa tay đè đầu Thành Tử xuống, sau đó ác thanh ác khí nói: “Nhìn cái gì? Còn không mau thỉnh an Nhị tiểu thư!”
Vài người vội vàng cúi đầu hành lễ, quản sự kia lại cúi đầu khom lưng dẫn đường cho Từ Thi Viện và bọn nha đầu chúng ta.
“Hà Hoa muội muội, ngươi cần phải cẩn thận đừng để trứng tằm rơi trên người ngươi đó!” Từ Thi Viện cười hì hì cười trêu nói, ánh mắt lại nhìn về phía đình nghĩ chân. Mấy người khác cũng thẹn thùng e lệ, giấu đầu hở đuôi nhìn về phía hồ nước.
Hà Hoa cố ý lộ ra chút vụng về, cũng không sợ các nàng đùa cợt. Nàng tự nhận nhãn lực của mình không tệ, nơi đó cách mấy trăm mét, cũng chỉ có thể nhìn được vài bóng người mà thôi, căn bản là nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/4218342/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.