*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi xác định Lôi Tư Diệp chính là Nhan Duệ, Phàn Viễn nhẹ nhõm hẳn ra, tuy rằng giờ gã không nhớ anh, nhưng chỉ cần có gã ở bên cạnh, dù phía trước gian nan tới cỡ nào anh cũng không mảy may sợ hãi.
Lôi Tư Diệp được Phàn Viễn tỏ tình, đợi đến khi sự ngạc nhiên và mừng rỡ qua đi, gã dần hoàn hồn lại, nghĩ kiểu gì cũng không ra nguyên nhân, rõ ràng mới một giây trước cậu nhóc này còn kháng cự mình, mà một giây sau đã như không thể xa cách được gã.
Gã nghiêm túc nghiên cứu nguyên nhân, chẳng lẽ vì mình bất chấp mà cưỡng hôn cậu nhóc này? Lẽ nào đây là “Nụ hôn đính ước” trong truyền thuyết? Đùa à, đây là lần thứ hai họ hôn nhau rồi.
Không tra ra được nguyên nhân, gã cũng chẳng thèm xoắn não nữa, dù sao thì gã biết rõ, cậu nhóc này thực sự thích mình, chỉ cần tình cảm này là thật, vậy nguyên nhân là gì đâu quan trọng nữa.
Tối hôm đó, như thường lệ Phàn Viễn lén lút theo Lôi Tư Diệp về phòng, vén chăn lên chui vào trong ổ chăn, Lôi Tư Diệp ôm anh vào lòng ôm cho thỏa, sau đó… xoay người đi ra ngoài tắm nước lạnh.
Đợi gã đi dội nước lạnh quay về, Phàn Viễn tựa vào ngực gã, ngón tay vừa chọt chọt vào lồng ngực rắn chắc vừa nhỏ giọng nói: “Còn hai tháng nữa là em trưởng thành..”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giai-cong-trong-truyen-bg/2475684/quyen-7-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.