*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói thì nói vậy, nhưng trong lòng Phàn Viễn vẫn vô cùng thấp thỏm âu lo, bởi anh đã từng trải qua nỗi kinh hãi khi phá-nát kịch bản rồi!
Làm nhiệm vụ nhập vai, điều kiện tiên quyết là không được OOC, đi hết kịch bản của nguyên chủ, cho nên giữ kịch bản ổn định không nằm trong phạm vi chức trách của anh, thế nhưng, nếu như kịch bản bị nát có liên quan tới anh, thì anh phải chịu trách nhiệm rất lớn.
Nói cách khác, hành động ôm đùi mà anh sắp làm tiếp theo đây, phải không để lại vết tích gì, để quy tắc không phát hiện ra anh bày trò, nếu không một khi kịch bản bị lệch, rất có thể anh sẽ bị truy cứu trách nhiệm.
Phàn Viễn vừa đi theo Khương Manh, vừa ưu thương nhìn trời, đột nhiên muốn dang tay hô to: “Trời ơi, giáng một đòn sét xuống đánh chết con đi cho rồi!!”
Xa xa một tiếng sét lớn vang lên, Phàn Viễn giật bắn mình, vội vàng chạy đi nấp phía sau Khương Manh, kết quả lại thu về cái lườm xéo đầy ghét bỏ của ả, anh hoàn toàn không để ý, trong đầu chỉ nghĩ: Đậu xanh rau má, sao lại linh thế cơ chứ! Tui chỉ đùa thui màaaaaaa!
Tiểu Ngũ đã quen với việc thỉnh thoảng anh lại lên cơn động kinh, tỉnh bơ báo cáo tình huống: “Bíp, có lẽ sét đánh kia phát ra từ đòn tấn công của dị năng giả hệ lôi.”
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giai-cong-trong-truyen-bg/2475668/quyen-7-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.