Phàn Viễn cũng được coi như từng trải qua mấy chuyện sóng to gió lớn, cho nên anh giật mình mấy giây, liền nhanh chóng khôi phục tinh thần, xoay người khép cửa phòng lại, cũng may mà ban nãy anh ra tay không quá nặng, nên cửa không bị ảnh hưởng gì.
Anh kéo cái tên Cao Tùy đang đần mặt từ dưới đất dậy, đưa ra ngoài phòng, sau đó buông mành xuống, nhẹ giọng nói về phía trong phòng: “Tiêu huynh, huynh mặc y phục vào trước đi, sau đó, chúng ta nói chuyện lại sau.”
Tiêu Tử Quân lúng túng mãi thôi, cúi đầu ừ một tiếng.
Cao Tùy bị Phàn Viễn dẫn về phòng mình, vẫn chưa hoàn hồn lại, mãi đến khi Phàn Viễn ném một bộ y phục về phía hắn, bảo hắn mau chóng thay đồ, hắn mới dần hoàn hồn lại.
Cao Tùy trợn trừng mắt lên, hiển nhiên là bị kích thích quá độ, hắn nói lắp ba lắp bắp: “Bạch, Bạch, Bạch huynh, Tử đệ.. đệ ấy là..”
Phàn Viễn bình tĩnh nói tiếp lời hắn: “Là nữ nhi.”
Cả người Cao Tùy run lên, ngồi xuống rót cho mình tách trà, bởi bàn tay run quá độ mà trà bắn tung tóe ra ngoài.
Anh bị sự ngu ngốc của nam chính đánh bại hoàn toàn, hai người này ngày nào cũng dính lấy nhau như sam, không rời nhau lấy nửa bước, ít nhất cũng phải đoán được chút gì đó, thế mà tên ngốc này lại chẳng biết chút gì, ngày nào cũng huynh huynh đệ đệ, gọi đến là thân thiết, dưới tình huống như vậy mà vẫn sinh ra tình yêu nam nữ sâu đậm được! Này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giai-cong-trong-truyen-bg/2475662/quyen-6-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.