Thực ra Dao Trì là ao nước tự nhiên duy nhất trên đỉnh Lạc Hà, vốn chỉ là hồ nước nóng bình thường, nhưng sau khi được nguyên chủ phát hiện, đã bài trí kết giới linh thạch ở bốn phía xung quanh Dao Trì để hội tụ linh khí đất trời, trải qua trăm ngàn năm, dần có công hiệu tư dưỡng.
Nước Dao Trì không những có thể chữa vết thương ngoài, còn có tác dụng ngưng thần tĩnh khí, rất thích hợp để bế quan tu hành.
Phàn Viễn áng chừng đã gần được một canh giờ, liền cầm y vật tới Dao Trì tìm Hứa Mạc Nhiên, với tu vi của anh bây giờ, tìm một đứa trẻ bình thường rất dễ dàng, chỉ trong thoáng chốc đã nhìn thấy thân ảnh gầy gò yếu ớt kia.
Trên mặt hồ có một tầng hơi nước mỏng, cậu bé gầy yếu đang dựa mình vào bậc thềm bên cạnh ao mà ngủ gục, gương mặt nhợt nhạt bị hơi nước bốc lên làm chuyển sang màu hồng nhạt, khóe môi khẽ cong lên, không biết trong mơ gặp được ai.
Bộ dạng ngủ say không phòng bị như vậy, thật khiến người ta thương yêu.
Phàn Viễn không đánh thức cậu bé dậy, nhẹ nhàng dùng y vật quấn lấy người cậu bé, cẩn thận ôm trong lòng, động tác nhẹ nhàng thể như sợ cậu bé sẽ giật mình tỉnh giấc, từ từ đi về phía điện Vô Tuyết.
Anh tự nhắc nhở trong lòng, giờ anh là Lạc Hà Chân Nhân – Lâm Viễn, mà người anh đang bế trong lòng lúc này đây, là người nắm giữ số mệnh của thế giới này, là chuyển kiếp của Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giai-cong-trong-truyen-bg/2475600/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.