Bên thủy tạ, sâu trong bụi sen, một chiếc thuyền lá từ từ trôi theo dòng nước.
Tiểu nô bận áo lam đứng bên bờ gọi với: “Nhị thiếu gia, lão gia cho gọi, xin thiếu gia mau theo nô tài tới chủ sảnh, nếu làm lỡ thời gian của lão gia, thiếu gia sẽ bị trách phạt mất!”
Một nam tử bận bạch y từ từ ngồi dậy trên con thuyền nhỏ, tiện tay gảy một phiến lá sen, chỉnh lại mái tóc rối bời, đoạn lấy một chiếc dây màu trắng tùy ý cột tóc lên, thong thả chèo chiếc thuyền nhỏ về bờ.
Tiểu nô áo lam đã sốt ruột từ lâu, vội đi qua kéo lấy ống tay áo nam tử bạch y, vừa đi vừa nói: “Thiếu gia thật là, thiếu gia muộn cả nửa ngày rồi, nô tài biết ăn nói sao với lão gia và thượng khách đây?”
Nam tử bạch y cũng không để ý đến hành động vô lễ của tiểu nô, theo bước cậu ta đi về chủ sảnh.
“Bíp, xin chủ nhân đừng lười biếng tiêu cực.”
“Loại truyện dở như thế này, anh chịu diễn đã là nể tình lắm rồi đấy!”
“Bíp…” Hình như chủ nhân càng ngày càng chảnh chó.
Phàn Viễn nói truyện dở, thực ra đây là một câu chuyện Mary Sue cổ đại, ít nhất thì cần kịch tình có kịch tình, cần logic có logic, tuy rằng thi thoảng IQ nữ chính bị chó gặm, có vẻ ngốc ngớ thánh mẫu, đám nam chính và nam thứ thì ‘quá cố gắng’, tác giả tân trang cho bộ Mary Sue này thành một bộ Mary Sue cung đấu, trạch đấu, quân sự, chính trị, đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-giai-cong-trong-truyen-bg/2475573/quyen-3-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.