Chương trước
Chương sau
Anh đưa cô về nhà, không phải chung cư Thịnh Thế, là một căn nhà anh chuẩn bị cho cuộc sống hôn nhân sau này của họ
Cô bất ngờ nhìn căn biệt thự rộng lớn ngay giữ lòng thành phố nhộn nhịp, cô đang định bước xuống xe liền bị anh nắm tay giữ lại.
“Anh Anh, có muốn thử cảm giác mạnh không.” anh cười gian manh nhìn cô.
Cô đưa đôi mắt ngờ ngệt nhìn anh, không hiểu anh nói gì.
“Phì…” anh phì cười nhìn gương mặt ngây thơ của cô.
Anh chồm người qua, một tay giữ lấy cằm cô hôn xuống. Nụ hôn nóng bỏng ướŧ áŧ kéo dài, chiếc lưỡi to lớn cuốn lấy lưỡi đinh hương ngọt ngào cùng nhảy múa.
Cảm thấy không đủ anh liền trực tiếp di chuyển qua ghế ghế cô, anh quỳ trên ghế, kẹp hai chân cô ở giữa, hai đôi môi say tình chưa từng rời nhau.
Tay anh cũng không rảnh rỗi luồn ra sau lưng cô cởi ra nút áσ ɭóŧ của cô, bàn tay to lớn mạnh mẽ xoa nắn cặp bánh bao sau lớp áo thun.
“Khoan đã, Thiếu Quân…” cô chống tay trước ngực anh, cô dành lấy một cơ hội nói chuyện.
“Anh…lỡ c…có người.” tay cô vẫn chống đẩy ở ngực anh.
“Anh đã cho người làm nghỉ hết rồi.” nói xong anh vươn tay lột bỏ áo ngoài cùng áσ ɭóŧ của cô, thân trên của cô hoàn toàn trần trụi lộ ra trước mặt anh. Anh cuối xuống tiếp tục hôn lấy môi cô, tay càng thêm dùng sức nhào nặn cặp bánh bao trắng tròn đáng thương.
Mặt cô đỏ ửng, một phần do thiếu dưỡng khí, một phần vì ngượng ngùng cho dù bọn họ đã làm rất nhiều lần.
Cô vì bị anh nhào nắn mà không ngừng thở gấp rêи ɾỉ càng làm du͙ƈ vọиɠ của anh tăng cao, hai tay cô đặt trên vai anh khẽ nắm chặt.
Anh rời đi môi cô, bạc môi chậm rãi trãi những nụ hôn đánh dấu chủ quyền lên cơ thể ngọc ngà của cô. Tay anh di chuyển xuống dưới cởi đi chiếc quần jean đang ôm chặt đôi chân thọn gọn, ngón tay hư hỏng dọc theo bắp đùi đi dần đến nơi đang được mảnh vải ren màu đen che phủ.
“Em ướt rồi.” anh chạm vào mảnh vải nhỏ, cảm giác ướŧ áŧ truyền đến từ đầu ngón tay làm anh càng thêm hưng phấn.
Cô không thèm trả lời anh, môi nhắm ngay môi anh hôn đến, cô ngây ngô trúc trắc mà hôn anh.
Anh bất ngờ nhìn hình động của anh, nhưng 1s sau đã nhanh chóng lấy lại quyền chủ động. Phía dưới, anh vứt đi vật cản cuối cùng của cô, ngón tay thon dài nhờ có mật dịch của cô dễ dàng công chiếm được thành lũy.
“Ưm…” cô bật ra tiếng rên khẽ khẽ lại nhanh chóng bị anh nuốt lấy.
Tay anh nhẹ nhàng ra vào động nhỏ của cô, anh ngừng hôn, chen thêm một ngón tay vào trong cô.
“Ưm…aa…aa…ưm…” môi cô không bị anh chặn liền nhanh chóng tràn ra âm thanh kiều mị.
Anh càng tăng nhanh tốc độ hoạt động.
“Áaaaa…” cô nhanh chóng đạt đến cao trào.
Anh rút ra ngón tay, cô sụi lơ dựa vào ghế, phía dưới vì mất đi vật cản mà sóng biển tuông trào làm ướt cả một mảng ghế lớn.
Anh trở về ghế của mình, cởi bỏ thắt lưng, kéo khoá quần lấy ra vật to lớn đã ***** **** từ lâu.
Cô bị anh kéo qua, hai chân bị mở rộng ra hai bên.
“Em tự cho vào nhé.”
Cô ngượng ngùng lắc đầu.
Tay anh đặt trên eo cô khẽ nâng người cô lên.
“Ngoan, cho vào giúp anh đi, anh khó chịu quá.”
Cô ngước nhìn gương mặt đang nhẫn nhịn của anh liền mềm lòng, bàn tay chậm chạm cầm lấy thứ to lớn gân guốc đặt vào miệng đoá hoa đỏ tươi ướŧ áŧ.
“Ngoan, đúng rồi, Anh Anh, từ từ ngồi xuống đi.” anh nhìn theo từng động tác của cô, chỉ dẫn cô.
Cô nghe lời anh, nhẹ nhàng ngồi xuống nuốt vào cây gậy có chút quá khổ.
“Ưm…” cảm giác thoải mái làm cả hai cùng tràn ra tiếng rên thoả mãn.
“Anh Anh, động đi.”
Cô như bị anh thôi miên, khẽ nhích mông nhả ra *** *** **** rồi lại chậm rãi ngồi xuống để cây gậy biến mất trong hang động chật hẹp.
Cô nhấp nhô như con thuyền nhỏ đang lênh đênh trên biển, trong không gian chật hẹp vang vọng tiếng rêи ɾỉ kiều mị, tiếng thở trầm thấp và tiếng nước nhọp nhẹp phát ra ở chổ hai người kết hợp.
Vì đã cao trào một lần nên cô rất nhanh đã không còn sức lực động đậy, cô thở dốc dựa vào lồng ngực vững chắc của anh.
“Haha…” nhìn con mèo nhỏ gục trong lòng mình khiến anh cười tươi vui vẻ.
Anh ôm lấy cô, tay bấm một nút trên bàn điều khiển, những chiếc ghế nhanh chóng xếp lại với nhau tạo thành một chiếc giường êm ái.
Cô được anh đặt lên chiếc giường mới xuất hiện, nhưng cô chưa kịp nghỉ đã bị anh xoay người lại, anh nhẹ nhàng vùi mình vào cô từ phía sau.
Anh kéo cô dậy, để tay cô đặt lên cửa kính của xe, bên ngoài là sân vườn rộng lớn, đèn điện sáng trưng hắt lên gương mặt yêu kiều của cô làm cô có chút hoảng hốt, nếu có người ở đây sẽ thấy rõ được bọn họ đang làm gì trên xe mất.
“Hưm…” phía dưới của cô cũng vì hoảng sợ mà cắn chặt lấy cự long của anh đổi lấy tiếng rên suиɠ sướиɠ của anh.
Anh nhanh chóng động thắt lưng, ra vào như đóng cọc vào trong người cô.
“Áa… Thiếu Qu…Quân a…a.anh nh…nhẹ thôi.” cô chưa kịp định thần đã bị anh tấn công tới tấp.
“Áaaaa…” cô lần nữa buông vũ khí đầu hàng.
Anh thúc eo thêm cả trăm cái mới chịu giao ra đạn dược, tất cả đều bị đáy huyệŧ bé nhỏ của cô nuốt trọn.
Cô mệt lả nằm bẹp dí ở đó, anh hôn lên tấm lưng trần mịn màng của cô, ôm lấy cô vào lòng, phía dưới vẫn không chịu rút ra.
Nằm một chút anh rút ra gậy gộc, chỉnh trang lại bản thân rồi mở cửa đi ra cốp xe lấy áo vest của mình đến mặc cho cô, xong mọi thứ anh mới ôm cô vào nhà tắm rửa, cả hai cùng chìm vào giấc ngủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.