Anh chỉ muốn thời gian dừng lại lúc này mãi mãi, cô đo vòng ngực cho anh xong thì lui lại ghi vào iPad. Lần thứ 2 cô vòng tay qua người anh, anh rất muốn ôm cô vào lòng, lần thứ 3 cô vòng tay qua người anh, anh không khống chế được cảm xúc, vươn tay ôm chặt lấy cô. Cô bất ngờ, quên cả dãy dụa, cứ mặc anh ôm.
“Tôi rất nhớ em.” rốt cuộc anh cũng nói ra được.
Cô nghe được, vội vàng đẩy anh ra, dọn dẹp đồ muốn rời đi, anh xoay người giữ tay cô lại.
“Không phải em chưa đo xong sao?”
Hiện tại cô rất rối, không thể suy nghĩ được gì.
“Nếu hôm nay em không lấy xong ngày mai sẽ phải quay lại lấy đấy.” anh nhẹ giọng nhắc nhở.
“Ngày mai tôi sẽ bảo trợ lý qua lấy.” cô cuối gằm mặt xuống đất trả lời.
“Không được, thân thể này của tôi chỉ cho phép em chạm vào thôi.” anh lưu manh trả lời.
“Anh…” cô tức giận nhìn anh, anh như vậy là sao, không phải trước kia anh lạnh lùng lắm sao, vậy con người lưu manh trước mặt cô là chuyện gì đây, anh bị đánh trao rồi hay anh bị bệnh?
Anh vẫn giữ chặt tay cô không cho cô rời đi, cô đành bất lực đặt túi xách xuống tiếp tục công việc.
Thấy anh không có ý định buông tay cô ra cô đành phải mở miệng.
“Anh cứ nắm tay tôi vậy làm sao tôi đo được.”
Anh đành lưu luyến buông tay cô ra, cô nhanh chóng đo xong rồi dọn đồ rời đi. Lúc này anh vẫn không tha cho cô, tiếp tục giữ tay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-em-yeu-toi-them-mot-lan-nua/243794/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.