Chương trước
Chương sau
Sáng hôm sau.
Cô và Đỗ Tiểu Hoa đang đi dạo trong TTTM, vô tình cô nhìn thấy một chiếc váy màu đen trên người manocanh, chiếc váy đen tuyền ngắn trên đầu gối, cổ áo là loại cổ yếm cột dây phía sau, phần eo xếp ly, lưng áo khoét sâu, dưới lưng là một cái nơ thật lớn tạo điểm nhấn cho chiếc váy.
Hai người bước chân vào cửa hàng.
“Kính chào quý khách” nhân viên của hàng niềm nở chào đón họ.
“Tôi muốn thử bộ váy này” cô chỉ tay vào bộ váy.
“Vâng, quý khách vui lòng chờ trong giây lát ạ” nói rồi cô nhân viên xoay người đi lấy chiếc váy.
Nhân viên quay lại với chiếc náy trên tay, cô nhận váy rồi bước vào phòng thử đồ. Cô bước ra làm mọi thứ quanh cô bị lu mờ, chiếc váy như làm ra dành riêng cho cô, nó tôn lên làn da trắng sứ của cô, 3 vòng hoàn hảo, bờ lưng trần trắng mịn không tì vết.
Cô đang nhìn mình trong gương thì có một cô gái bước vào.
“Tôi muốn chiếc váy của nhà thiết kế Cristal” cô ta nói với nhân viên.
“Xin lỗi quý khách, chiếc váy đó là phiên bản giới hạn, cửa hàng chỉ có một chiếc và đang được khách hàng bên kia thử ạ” cô nhân viên nhẹ nhàng giải thích rồi chỉ tay về phía cô.
Cô ta đi về phía cô.
“Có thể nhường tôi chiếc váy này được không, tôi rất thích chiếc váy này, vả lại tôi thấy cô mặc chiếc váy nãy giờ lâu rồi chắc không đủ tiền mua đúng không?” cô ta hướng về phía cô nói.
“Xin lỗi cô, tôi cũng rất thích nó” cô điềm đạm trả lời.
“Tôi trả cô gấp đôi” cô ta lớn giọng nói.
Cô đi thay chiếc váy ra rồi đem lại quầy tính tiền. Cô ta thấy vậy nói với theo.
“Gấp ba, tôi trả cô gấp ba”.
Cô không thèm để ý đến cô ta. Thanh toán chiếc váy rồi cùng Đỗ Tiểu Hoa rời đi.
Cô ta thấy cô bỏ đi thì tức giận dặm chân tại chỗ.
“Sai người dạy dỗ cô ta một bài học đi” cô ta nói với trợ lý bên cạnh.
Cô ta tên Vũ Hạ Linh hiện đang là một diễn viên khá nổi tiếng vì giữ hình tượng nên cô ta không thể làm quá mọi chuyện trước công chúng được, chỉ có thể sai người sau lưng dạy dỗ cô một phen. Hơn nữa cô ta còn là tiểu thư của tập đoàn Vũ Thị, tuy công ty không lớn mạnh như nhà cô và anh nhưng cũng nằm trong Top 10 cả nước, trước nay chưa có ai dám chống đối cô tac chứ đừng nói đến giành đồ, không nhưng vậy cô ta còn bị cô lơ đẹp nên quyết tâm phải trừng phạt cô cho bằng được.
Cô cùng Đỗ Tiểu Hoa xuống nhà hàng tầng 1 để ăn trưa. Sau khi món ăn được dọn lên, hai người vừa ăn vừa lên kế hoạch cho ngày mai.
“Tiểu Hoa, ngày mai chúng ta bắt đầu đến công ty, cậu bảo phòng nhân sự đăng tin tuyển thư kí giúp tớ, cậu phỏng vấn vòng cuối nha.” cô căn dặn Tiểu Hoa.
“Cậu định tuyển mấy người?” Tiểu Hoa hỏi lại.
“Chắc 2 người thôi” cô trả lời.
Bàn xong một số việc, hai người quyết định thanh toán rồi về nhà nghỉ ngơi chuẩn bị cho ngày làm việc mới.
Khi hai người đi qua góc khuất của hầm giữ xe thì bị một nhóm thanh niên 5 người, xăm trổ đầy mình chặn lại.
“Hai người đẹp đi đâu vội vậy, ở lại chơi với bọn anh một lát” một tên trong đó cất giọng đểu cán lên nói.
“Tránh ra” cô bình tĩnh nói.
“Haha…haha…ha…” bọn chúng cùng nhau bật cười.
“Cô em thật nóng tính nha, nhưng anh thích, nếu không phải em đắt tội nhầm người thì bọn anh đã từ từ chơi với em rồi. Giờ e muốn tự đi theo hay đợi bọn anh bắt đây.” tên tóc đỏ vừa nói xong định tay lên vai cô thì bị cô chặn lại bẻ ngược ra sau, cô đạp hắn một cái vào lưng làm hắn ngã sõng soài ra đất.
“Tôi không thích vế nào cả.” cô lạnh lùng trả lời.
“Con khốn này, mày rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt, lên đi anh em, cho nó biết tay.” tên tóc đỏ bị ăn đau, vừa tức giận và mất mặt vì bị con gái đánh nên kêu đồng bọn xông vào bắt cô.
Từng tên một lao về phía cô, là con nhà danh giá nên gia đình cô cũng có rất nhiều kẻ thù, từ nhỏ cô đã được ba mẹ cho đi học võ để phòng thân. Tuy cô có thể đánh lại chúng nhưng dù gì cũng là con gái, còn là một đánh năm, cô nhanh chóng kiệt sức. Lúc này có hai người mặc áo đen từ sau lưng tiến lên hạ gục năm tên đầu gấu kia, bọn chúng bỏ chạy tán loạn.
Sau khi bọn chúng bỏ đi, Đỗ Tiểu Hoa lúc nãy được cô đẩy ra xa vội vàng chạy lại, dù rất lo lắng cho cô nhưng cô ấy không biết võ, ở lại chỉ làm vướn chân cô hơn đành phải trốn sau chiếc xe bên cạnh quan sát tình hình, đang định gọi báo cảnh sát thì hai người kia đã xuất hiện kịp thời.
“Cậu có sao không.” Đỗ Tiểu Hoa giọng còn hơi run hỏi cô.
“Tớ không sao. Cảm ơn hai anh đã giúp đỡ chúng tôi!” trả lời Tiểu Hoa xong cô quay sang cảm ơn hai người đàn ông kia.
“Cảm ơn hai anh, không có hai người không biết chúng tôi phải làm sao nữa!” Tiểu Hoa rối rít cảm ơn.
“Không có gì đâu, thấy chuyện bất bình nên ra tay tương trợ thôi.” họ vừa trả lời xong thì quay người bỏ đi mất. Hai cô gái thấy vậy thì chỉ biết nhìn nhau, hai người đi lấy xe rồi về nhà.
Ở một góc khác, nhìn thấy cô về nhà an toàn, hai người đàn ông lúc nãy giờ đang đứng cách nhà cô không xa. Họ là A Toàn và A Tinh, vệ sĩ được anh phải đến dõi theo và bảo vệ cô 4 năm qua, sau khi xác định cô đã an toàn, A Toàn rút điện thoại ra báo cáo sự việc hôm nay cho anh.
Văn phòng TGĐ Tống Thị
Sau khi cúp máy cuộc điện thoại với A Toàn anh liền gọi điện cho Thư kí Lý.
“Cho người điều tra xem hôm nay là ai cho người làm khó dễ cô ấy.”
“Tôi sẽ cho người làm ngay.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.