Cái cổ của Đồng Quyện cảm thấy có hơi nhức mỏi, bởi vì Bùi Tư Nhiên vẫn luôn khom người xuống, thế nên anh chỉ có thể nghiêng đầu sang một bên, cho đến tận khi một bên da thịt truyền đến cảm giác mỏi nhừ.
Và thủ phạm gây ra tất cả những chuyện này còn đang vẫy đuôi với anh như một chú cún bự, cái người bình thường có thể nhấc Chung Diệc lên bằng một tay, lúc này lại ngoan ngoãn dùi dụi vào người Đồng Quyện, dùng giọng nói có vài phần tủi thân để nói chuyện với anh.
Hãy thử tin tưởng tôi, được không.
Đồng Quyện cảm thấy không chỉ cái cổ của mình không thể cử động, mà ngay cả đầu óc của bản thân cũng vậy.
Anh thực sự còn cảm thấy chẳng có cái gì không được.
Bàn tay của Omega nhỏ bé, người luôn coi mình là một người đàn ông độc lập dừng lại giữa không trung trong vài giây, cuối cùng là vỗ nhẹ vào đầu Bùi Tư Nhiên.
Bùi Tư Nhiên đã nghĩ rằng mình sẽ không đợi được câu trả lời, nhưng khi cậu định đứng dậy khỏi người Đồng Quyện thì đột nhiên lại nghe thấy một tiếng “Được”.
Một chữ thật nhẹ nhàng, nhưng lúc truyền đến tai Bùi Tư Nhiên lại cảm thấy thật nặng nề.
Cậu ngẩng đầu, khóe miệng dường như không tự chủ được cong lên, đôi mắt hơi rũ xuống nở nụ cười rạng rỡ, “Được, chỉ cần vậy là tốt rồi!”
“Đi, đi ăn cơm thôi!”
Đồng Quyện chưa kịp phản ứng thì đã bị Bùi Tư Nhiên kéo đến căn tin, sau bữa ăn, cậu còn theo anh đến phòng tập của 《Lost Lover》.
“Các cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-doan-sung-trong-show-tim-kiem-tai-nang/929762/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.