Là người mở đầu thuận lợi nhận được điểm A đầu tiên, Đồng Quyện được mọi người chào đón sau khi trở về chỗ ngồi.
“Xin chào Đồng Quyện, bắt tay tôi với!”
“Đúng đấy, bắt tay cái đi, truyền lại may mắn.”
“Phải phải, hay là tất cả cùng bắt tay cũng được.”
Đồng Quyện:???
Cái này không ổn lắm đâu?
Bàn tay của anh bỗng trở nên lúng túng không biết để ở đâu, lại có phần hoảng sợ khua khua tay, nói: “Các bạn chắc chắc cũng là A mà, thật đấy, tin tôi đi.”
Mặc dù bình thường anh chẳng may mắn lắm, lời nói ra cũng chẳng bao giờ ứng nghiệm, nhưng Đồng Quyện… vẫn muốn nói.
“Cố lên!” Đôi bàn tay đang khua loạn giữa không trung cuối cùng cũng nắm chặt thành nắm đấm, tràn đầy sức sống cổ vũ cho những người khác.
Nắm đấm nhỏ ửng đỏ, đôi mắt to của Đồng Quyện cũng bởi vì biểu hiện cực kỳ chân thành mà trở nên sáng ngời, khiến các thực tập sinh đang ngồi xung quanh đều ngẩn cả ra.
Tranh thủ lúc mọi người còn đang ngơ ngác, Đồng Quyện lập tức trở về chỗ ngồi của mình.
Chung Diệc đã đứng dậy, chuẩn bị nghênh đón anh.
Đồng Quyện thấy cậu ta đứng lên, bèn chu đáo hỏi: “Cậu muốn đổi chỗ à?”
Bùi Tư Nhiên một tay ấn Chung Diệc ngồi xuống, sau đó nhìn về phía Đồng Quyện, mái tóc vàng cũng đung đưa theo, “Không đổi đâu, anh ngồi đi.”
Vừa mở miệng đã là chất giọng khàn khàn trầm thấp.
“Được rồi.” Đồng Quyện gật đầu, thấp thỏm ngồi xuống bên cạnh Bùi Tư Nhiên.
Đối với người có vẻ không dễ nói chuyện như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-doan-sung-trong-show-tim-kiem-tai-nang/929731/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.