Mỹ nữ yêu nhàn tản, thả bước trên phố đông
Mi cong chứa ưu sầu, tựa liễu rủ mùa thu
Tay áo lụa khẽ nâng, kim hoàn trên cổ tay
Đầu cài trâm kim tước, eo nhỏ đeo ngọc bội
Minh châu gài cổ áo, san hô làm đồ chơi
Tà áo tựa hoa lan, phiêu phiêu trong làn gió
Đứng trên lầu tựa cửa ngắm mưa xuân, âm thầm cười, thật lâu không đến nơi ong bướm này, đã từ bao lâu rồi nhỉ?
Vừa nhìn thấy Bạch Ngọc Đường, tú bà liền cười toe toét ra đón chào
“ Vị khách gia này mới đến dây sao? Cô nương ở chỗ chúng tôi dạng nào cũng có, có thể làm ngài vừa lòng a!”
Bạch Ngọc Đường nhíu mi nhìn xung quanh, trong lòng có chút áp lực, xung quanh mình chỉ toàn là một đám son phấn lòe loẹt giả dối, không khí vô cùng nặng nề ma mị. Vứt một thỏi bạc ra.
“Gia tới đây không phải để gặp mấy thứ lòe loẹt đó! Mau đưa cô nương đứng đầu bảng lại đây!”
Tú bà khó xử nói:
“Ý ngài là Tập Yên cô nương đó sao? Nàng ấy bán nghệ không bán thân.”
Bạch Ngọc Đường cười cười, lại lấy thêm một thỏi vàng nữa đặt lên bàn.
“Ta chỉ muốn Tập Yên cô nương bồi ta nói chuyện thôi, nếu làm gia cao hứng, thì không chỉ có bao nhiêu đó thôi đâu!”
Tú bà lập tức hiểu ý, hướng lên lầu cao giọng hét:
“Tập Yên đâu rồi! Mau xuống đây, có khách quý!”
Không lâu sau, một nữ tử hồng y thanh tú bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dien-nhat-noan-ngoc-sinh-yen/2330762/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.