🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tứ Xuyên(1) ở đất Thục, khí hậu ôn hòa hợp lòng người, được mệnh danh là Thiên Phủ chi quốc( vùng đất thiên đường),bốn mùa trường xuân, ở phía Tây Thành Đô, xung quanh được bao bọc bởi những dãy núi trùng trùng điệp điệp, là lãnh địa của phái Thanh Thành Nga Mi, vốn là Thánh Địa Võ Lâm, Thanh Thành phái lại là môn phái lớn được giang hồ nhân sĩ kính trọng, sơn thủy hữu tình, người dân hiền lành chân chất, khiến cho Triển Chiêu vốn là người ở Giang Nam, cũng không khỏi thán phục trước cảnh sắc mỹ lệ ở nơi đây.



Nơi này… Đúng là một nơi rất tốt để ở, nếu như một ngày nào đó, Triển Chiêu ta treo ấn từ quan, không chừng sẽ quy ẩn ở đây chăng? Đến khi đó, dù là chuyện của giang hồ hay triều đình, mình nhất định sẽ không nhúng tay vào!



Nếu như không nhắc đến vụ án thảm sát của Đường Môn năm ấy, thì nơi này cũng được xem là nơi có rất nhiều giai thoại.



Đoạn Thiên Nhai, địa thế hiểm trở, khí hậu khắc nghiệt. Còn nhớ năm ấy, Đường Môn uy phong danh chấn thiên hạ, hiện tại chỉ còn là những bức tường đổ nát… Cảnh vật xung quanh nhuốm màu của sự thê lương tang tóc.



Tại một nơi hiểm trở trên vách núi, có một khối bia nhỏ vững vàng ngụ tại đây, không biết là được dựng từ khi nào, nhưng  nhìn sơ qua, có lẽ là đã từ rất lâu rồi, chữ  viết trên ấy đã không còn nhìn rõ nữa.



Mười bảy năm trước, bảy môn phái lớn trên giang hồ đã hợp lực tiêu diệt gia

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dien-nhat-noan-ngoc-sinh-yen/2330720/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lam Điền Nhật Noãn Ngọc Sinh Yên
Chương 2
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.