Phân tích hoàn tất, Chu Hoằng cảm thấy cả người hắn cũng hỏng rồi, tê cả da đầu, sắc mặt mệt mỏi, hắn ra khỏi nhà vệ sinh, siết thật chặt túi giấy trong tay, không quay về bộ phận làm việc của mình, trực tiếp leo cầu thang đi lên trên.
Tầng văn phòng của Trương Cảnh Minh Chu Hoằng còn chưa đến bao giờ, vừa bước vào đã cảm thấy không khí không bình thường, nhưng hắn không rảnh cảm khái, mặt căng thẳng tìm cái bóng của Lưu Vũ Thần, hắn là trợ lý của Trương Cảnh Minh, muốn gặp Trương Cảnh Minh trước tiên cần phải tìm hắn.
Vừa lúc Lưu Vũ Thần từ trong thang máy đi ra, liếc mắt liền thấy Chu Hoằng, đầu tiên là sửng sốt, sau thấy Chu Hoằng sắc mặt khó coi, sắc mặt hắn không khỏi phức tạp thay đổi liên tục, cau mày mắt thâm trầm không bình thường.
Chu Hoằng căn bản không có tinh lực chú ý đến mấy cái này, chỉ đi nhanh đến bên cạnh hắn, giọng khản đặc, tựa hồ có chút run rẩy, "Tôi muốn gặp Trương Cảnh Minh."
Lưu Vũ Thần hiếm có khi bảo trì một biểu tình lâu như vậy, hắn nhìn chằm chằm đôi mắt có chút hỗn loạn của, miệng mấp máy Chu Hoằng, hỏi: "Chuyện gì?"
Chu Hoằng hít vào một hơi, phiền não đưa tay vuốt mặt, "Tất nhiên là có việc."
Lưu Vũ Thần đã khôi phục thái độ bình thường, nghiêng người vào bên, "Cậu ấy đang họp."
"Tôi chờ anh ấy."
Chu Hoằng theo sát sau lưng Lưu Vũ Thần phía sau, không ngờ hắn bỗng nhiên xoay người lại, đôi mắt theo dõi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-den-khi-em-biet-moi-thoi/2954283/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.