☆ Chương 22. Làm đến khi em biết mới thôi
Lưu Vũ Thần rất nhanh đã trở lại, dẫn đầu Chu Hoằng ngồi xuống trước, đông ngắm tây nhìn một vẻ không định đi.
Chu Hoằng cũng ngồi xuống theo hắn, nghi ngờ hỏi: "Tôi không đi được, anh còn ở đây làm cái gì, định đánh lén cảnh sát thật à."
Lưu Vũ Thần nhìn hắn một cái, sau đó cúi đầu nhìn đồng hồ, nói: "Chờ xem, sắp đi được rồi." Giọng điệu kiên định.
Chu Hoằng giật mình, hạ giọng nói với hắn: "Anh nói cái gì, sắp đi được rồi? Bọn họ thu mua cục trưởng rồi, trừ khi anh đưa ra càng nhiều lợi thế hơn, bằng không tôi không ra được đâu."
Lưu Vũ Thần chớp mắt, còn có ý cười, "Hóa ra là thu mua được cục trưởng, kẻ thù của cậu coi như có vài nước đi, không nhìn ra cậu cũng rất phản nghịch, đắc tội với người không sợ cường quyền nha."
Chu Hoằng cười gượng, chọn trọng điểm: "Rồi sao, với tình huống như vậy, hôm nay tôi còn có thể từ đây đi ra?" Mua chuộc được cục trưởng gọi là "Coi như có vài nước đi", vậy hắn là con đường gì, xã hội đen? Cút ngay đi!
"Đã bảo cứ chờ đấy, hỏi nhiều cái gì." Nói xong, lại bắt đầu nhìn quang cảnh.
Chu Hoằng bị nghẹn một câu, trong lòng không thoải mái, thầm nghĩ: Chờ thì chờ, xem anh đưa tôi ra làm sao.
Nhắm thời gian, khoảng mười lăm phút không tới hai mươi phút sau, một cảnh viên bỗng nhiên từ bên ngoài gấp gáp tiến đến, đi thẳng tới đại thúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-den-khi-em-biet-moi-thoi/2954212/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.