Nghĩ đến mẹ nước mắt của Nó tự động rơi, Nó thương bà, buồn tủi thay cuộc đời của bà, cả đời chỉ biết sống trong bốn chữ " nhẫn nhịn - hi sinh". Nhẫn nhịn chịu đựng sống trong cảnh chồng ngày ngày say xỉn đánh đập chửi mắng, hi sinh cả tuổi thanh xuân để lo toan cho các con của mình khôn lớn trưởng thành. Nhưng để rồi bà nhận được gì...?? Để khi những đứa con của mình trưởng thành có gia đình riêng, con đường riêng của tụi nó mỗi đứa một nơi rồi ai sẽ ở bên bà chăm lo cho bà khi về già hay là tới lúc ấy chỉ chăm chăm nhìn vào số tài sản còn lại của mẹ mình.
Nó đau lòng khi nghĩ đến việc sau này già yếu rồi ai sẽ người bầu bạn với bà, Nó mong ước bà sẽ tìm được một người bạn già để cùng chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống để những năm cuối đời của bà sẽ không còn cô đơn. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của riêng Nó thôi, chứ Nó biết mẹ mình sẽ không bao giờ chấp nhận việc đó, bà là người sống khá cổ hủ, cố chấp với những suy nghĩ quan niệm của mình. Bà lại coi trọng thể diện nếu ở cái tuổi xế chiều rồi mà còn yêu đương rồi cặp kè là bà không bao giờ chấp nhận.
Mẹ em đã phải chịu nhiều đắng cay rồi, em mong bà có thể an tâm khi con gái đi làm dâu ở xa. Em không đòi hỏi anh phải thương mẹ em như em nhưng xin anh hãy tôn trọng mẹ em. Nó thở dài nói với anh khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-xa-nha/2649406/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.