Mọi chuyện khi về anh đều kể tóm tắt lại cho vợ nghe, còn dặn thêm Nó:
- Bà hồi đó giờ tính bà hay trái tính trái nết vậy..! Em chịu khó ở nhà thì dọn dẹp nhà cửa cho sạch sẽ, đồ đạc trong nhà bà sắm sửa thì em cố gắng dùng nhẹ nhàng khéo léo gìn giữ cho bền lâu đừng để bà có cớ nói gì nữa. Đôi lúc anh ở giữa có cái anh bênh được có cái không, em cẩn thận chút… không thừa đâu..!
- Tui mệt ak nha..!! Hồi đó nghe người ta nói bà khó tính khó ở nhưng suy nghĩ ngây thơ cứ nghĩ đơn giản mình lấy chồng ở với chồng chứ có ở với bà đâu mà phải lăn tăn..! Giờ thấy hối hận cũng không kịp nữa..!! Cái gì mà mình sống thật tâm, coi cha mẹ chồng như cha mẹ mình mà đối đãi… ta nói nó xa vời gì đâu..!! Có làm gì người ta đã ghét thì vẫn sẽ ghét thế thôi..!! Nó lắc đầu mệt mỏi.
- Cũng hên, được ông ba còn sáng suốt, suy nghĩ thấu đáo vớt vát được chút ít còn đỡ tủi thân chứ không chắc kêu trời mà trời hông thấu gọi đất, đất chẳng hay quá..!! Dù sao ba đã nói như vậy rồi thì cứ yên tâm mà làm. Nó bảo với anh
- Ừm.., mai em đi chợ, mua thức ăn vô nấu nướng trong đó cho ba với thằng T ăn nữa..!! Sẵn trông nhà giữ con trong đó luôn cũng được..!! Anh dặn thêm.
- Được..!! Em biết rồi..! Nó gật đầu
Sáng hôm sau Nó theo lời chồng dặn đi chợ mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-xa-nha/2649289/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.