Giờ đây …!! Tim Nó như có ai đó đang bóp nát, vỡ vụn từng chút, đau đớn, khó thở nhưng lòng tự tôn của bản thân không cho phép Nó gục ngã. Bước chân ra khỏi ngôi nhà này, Nó vẫn chưa biết phải đi về đâu…? Tương lai như thế nào…? Nhưng mà Nó tin rằng trời sẽ không triệt đường sống của ai bao giờ…! Sẽ có cách nào đó để mẹ con Nó sống tiếp, con gái của Nó sẽ dần lớn lên và thấu hiểu cho người làm mẹ như Nó.
- Muốn đi thì kêu cha mẹ bà qua đây xin lỗi cha mẹ tôi đã rồi mới được đi, cha mẹ tôi cưới hỏi bà về nhà này có đưa rước đàng hoàng không phải muốn đi thì đi dễ vậy đâu…! Tiếng anh lạnh nhạt vang lên sau lưng Nó.
- Đừng có ngang ngược quá đáng…! Chính ông là người đã đuổi tôi ra khỏi nhà này, đâu phải tôi làm gì sai, cũng đâu phải tôi tự nhiên xách vali đòi đi khỏi nhà này. Giờ lại ngang ngược bắt tôi phải gọi cha mẹ mình qua đây cúi đầu xin lỗi ông và cha mẹ ông…! Ai cho ông cái lí luận ngang ngược mà vô lí như vậy hả…? Nó giận giữ chỉ thẳng mặt chồng mình mà quát to. Nói ai cũng được, động chạm ai cũng kệ nhưng động đến cha mẹ Nó thì không bao giờ Nó để yên. Nó cũng không phải cục bông mềm, muốn nhào nặn ra sao thì ra…!
Anh đuối lí không biết nói gì nữa…! Cầm điện thoại lên gọi cho mẹ mình:
- A lô…! Gọi gì đó…? Mẹ chồng nghe máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-xa-nha/2649259/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.