Vù...
Ngọn đèn dầu trong phòng bỗng dưng tắt hẳn. Căn phòng chỉ còn lại bóng tối của đêm đen, Nhược Linh run sợ ôm lấy đôi vai gầy, khí lạnh xộc thẳng vào mũi, tiếng gà gáy canh ba đang vang vọng.
K...ẹ...t...
Nhược Linh giật bắn người, cô khẽ hỏi "ai ?"
Không nghe thấy tiếng trả lời nhưng cảm giác như có ai đó đang đến gần mình, cô lo sợ nên lui dần về phía vách gỗ rồi ngã quỵ xuống.
Cạch...
- Ai ?
Nhược Linh đảo mắt nhìn quanh nhưng không thấy ai, chỉ nghe tiếng guốc gỗ gõ đều xuống mặt sàn. Tiếng guốc tiến đến trước mặt cô rồi bỗng nhiên yên lặng, cô sợ đến rơi nước mắt nên thành khẩn van xin.
- Làm ơn đi, xin đừng làm tôi sợ !
Cứ tiếp tục thế này mãi thì cô sẽ chết mất vì sợ hãi. Cô ngồi tựa lưng vào vách khóc nức nở !
Lúc này trong nhà bếp đã có người thức để chuẩn bị cho bữa sáng.
Cốc...cốc...cốc...
- Vào đi !
Người giúp việc không thấy Nhược Linh nằm trên giường nên đưa mắt tìm quanh, thấy Nhược Linh ngồi xác vách nên thoáng ngỡ ngàng.
'Mợ cả, sao mợ lại ngồi dưới đất ?'
- Tôi không sao, trời còn sớm như vậy...cô tìm tôi có việc gì ?
'Thưa mợ cả, hôm nay là ngày cúng thất cho cậu cả. Ông bảo mợ cùng đến miếu Quan Âm với ông'.
- Ừm ! Cô ra ngoài đi.
'Vậy mợ thay xiêm y đi ạ ! Trời hừng sáng sẽ khởi hành'.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-phu-ho/2993532/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.