Nhiều ngày liền, Nhược Linh luôn ru rú trong phòng.
Nhược Linh không muốn bị người khác làm phiền cô và Gia Thành. Gần đây số lần Gia Thành xuất hiện càng ngày càng nhiều hơn, mỗi lần như vậy thì anh ở lại bên cạnh cô rất lâu, cả hai luôn vui vẻ và hạnh phúc bên nhau...một bước không rời, Gia Thành dạy cô viết chữ, luyện thư pháp, hội họa.
Cho đến một ngày nọ, chỉ vì cô quên chốt cửa...
'Mợ cả...'
Choang...
A...a...
'Có ma !'
Hầu nữ hốt hoảng khi thấy Gia Thành ôm Nhược Linh trong vòng tay. Chén thuốc trên tay cô rơi xuống đất vỡ vụn.
'Có ma...'
Gia Thành lạnh lùng nhìn hầu nữ...
Nhược Linh có chút lo sợ, cô sợ chuyện này sẽ bị lộ mà ảnh hưởng đến Gia Thành.
Cô hầu nữ co chân bỏ chạy khỏi phòng Nhược Linh, mang theo nỗi sợ hãi chạy ra ngoài.
Phịch...
Phú Hộ Cần bị hầu nữ va vào người nên nhíu chặt mày "đã xảy ra chuyện gì ?"
Hầu nữ hoảng sợ "ma...có ma ! Phòng mợ cả có ma, là...là cậu cả hiện về".
Phú Hộ Cần tức giận quát "Cô nói năng linh tinh gì vậy ?"
'Phòng mợ cả có ma, phòng mợ cả có ma'
Phú Hộ Cần lạnh lùng ra lệnh cho gia đinh...
"Người đâu, lôi cô ta xuống nhốt lại...còn dám nói linh tinh thì cắt lưỡi".
Dạ thưa ông !
Hầu nữ như hoá thành một người khác, mặt đờ đẫn, miệng lép nhép lặp đi lặp lại "có ma, có ma".
Phú Hộ Cần nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-phu-ho/2993499/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.