Lâm Kiều nhìn chiếc lá vàng rơi bên khung cửa sổ cảm giác như cô đã trải qua nửa đời người vậy, chuyện của bản thân như một thước phim. Vốn nghĩ bản thân đang phải cặm cụi đi làm thêm để trả tiền trọ, phải đi xe nhờ của Hữu Đồng mỗi ngày. Thì hôm nay mọi chuyện thay đổi nhanh đến nỗi cô không thể nào ngờ được. Trước khi Tô Yến nói chuyện với cô muốn Lâm Kiều dọn đến sống ở nơi này thì bà đã âm thầm giúp cô trả tiền thuê nhà, xin nghỉ việc làm còn đóng học phí. Chiều hôm qua khi Lâm Kiều về nhà thuê của mình mới hay điều này là sự thật, Vương Ngạn còn đích thân đi cùng xe với Minh Sơn sang đón cô.
Vậy là bây giờ cô là chủ nhân ở nơi này mỗi ngày sẽ nhìn thấy khung cảnh tuyệt đẹp của vườn hoa mẫu đơn trước sân, ngắm mặt trời mọc.
Ở ngoài kia là hồ bơi với sắc nước xanh thẫm, không khí trong lành hơn nhà họ Lâm trăm lần.
Ngôi biệt thự này không lớn nhưng khung cảnh và nội thất từ trong ra ngoài trang trí vô cùng tự nhiên hợp mắt Lâm Kiều.
Dựa theo ý kiến của cô Vương Đông Quân không thuê người giúp việc, những việc vặt trong nhà cô tự làm sau mỗi giờ đến lớp.
Còn anh thỉnh thoảng sẽ ghé thăm Lâm Kiều, điều này khiến cô hài lòng hơn.
Lâm Kiều uống một ngụm trà nhìn ra cổng chính, từ nơi này đến đó không quá xa. Hơn nữa cô đang ở phòng ngủ tầng hai có thể nhìn thấy tất cả ở bên ngoài, đây là Vương Đông Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-ty-phu/915919/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.