Đường Nghệ nhận một đơn hàng, trong yêu cầu của đối phương có nói. Giết người không cần tay phải dính máu, nếu để cho đối tượng chết một cách tự nhiên thì tiền thưởng càng cao. Chính vì thế hắn ta mới nhận số tiền cọc là 250 triệu đồng, số tiền này chỉ là tiền cọc để làm việc. Tính ra người thuê sát thủ này cũng giàu có, hắn cần tiền nên vừa khéo có tiền vào tài khoản là làm việc luôn.
"Thế nào? Giết được chưa?" Giọng phụ nữ vang lên trong tai nghe.
"Cô yên tâm, xem bọn họ chạy đâu cho thoát." Đường Nghệ cười.
"Vậy thì nhanh gọn lẹ 1 tỷ 250 triệu tôi sẽ chuyển qua cho anh ngay khi xong việc."
"Thành giao, cứ chờ tin tốt từ tôi." Đường Nghệ tắt máy hắn bám sát đuôi xe taxi phía trước.
Làm nghề này kiếm cơm cũng hơn 10 năm, chuyện gì mà hắn chưa từng làm qua. Vì tiền bán mạng, có tiền có thể sống không sợ trời không sợ đất.
Bánh xe bám sát mặt đường, Đường Nghệ nhấn ga húc đuôi xe.
"Bụp!"
"Két két….!" Chiếc xe taxi bị tác động mạnh quay vòng vòng, cũng may tài xế xử lý kịp thời không bị văng ra hành lang an toàn.
Lâm Kiều nhìn vào gương chiếu hậu thấp thoáng thấy bóng dáng một gã đàn ông có râu quai nón, người nọ tuy đội mũ lưỡi trai nhưng cô đoán rằng tuổi đời ngang Lâm Hải.
Điện thoại cô đang cầm trên tay vẫn im lìm, nếu bây giờ bọn họ không nhận được sự trợ giúp từ cảnh sát thì làm sao?
Con đường từ ngoại ô vào thành phố cách khá xa, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-ty-phu/915914/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.