Thời gian sắp tới mình khá bận (ngoài một việc cũng hơi quan trọng – sẽ thông báo với mọi người khi có thông tin chính thức sau:p, thì chủ yếu là do công việc cá nhân của mình, chuẩn bị xa rừng về thủ đô họp hành),vì lịch quá kín nên để ra truyện đều đặn như thời gian vừa rồi là rất khó. Từ chap sau trở đi mình sẽ cố gắng để có thể giữ lịch 1 tuần/1 chap. Nhưng đó chỉ là dự kiến thôi, mình cũng không dám hứa trước vì có thể đôi khi cuối tuần sẽ có việc bận đột xuất. Riêng hai truyện Anh Bán Cám Lợn và Bách Khoa Yêu Thương có lẽ mình sẽ dừng trong thời gian này. Thực sự mình thích viết lắm, nhưng giờ mấy cái việc kia cũng không nhờ ai làm thay được, nên rất mong mọi người thông cảm. Chúc cả nhà một mùa hè vui vẻ!!!
...
Cậu cả thương mợ Trâm nhiều lắm, nên cậu ấm ức thay cho mợ. Còn cậu hai thì sao? Mợ nhà cậu nằm gần hai ngày trong đống rơm, cậu chẳng hề hay biết còn nghĩ oan cho mợ. Rồi lúc bới mợ ra, người mợ lạnh cóng như cái xác khô, khoảnh khắc tưởng rằng mợ sắp bỏ cậu, dẫu biết mợ không có bỏ theo trai, nhưng mợ bỏ cậu sang thế giới khác thì cũng là bỏ, lòng cậu như có tảng đá nặng đè ngang.
Khi đó chân tay cậu cứng đờ, cậu sốc, đầu cậu tê buốt, cậu giận mợ ghê lắm. Giờ cậu hết giận mợ, nhưng cậu hận vô cùng cái người hại mợ. Giá kể cậu có thể một phát đập chết con ranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-phu-ong/2039560/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.