-Âm khí? Dương khí?- Du Hạo cười hỏi cố tỏ ra bình thường.
-Cậu k biết con người ta có 2 thái cực “âm” và “dương” à? Thường thì con người dương nhiều hơn âm, cũng có khi ngược lại âm nhiều hơn dươngnhưng mức độ chênh lệch ấy k nhiều…
-Vậy thì tớ nằm trong trường hợp “âm” nhiều hơn “dương” điều đó đâu có gì lạ!
-K, lạ chứ!- Song Song bảo- Cậu lạ ở chỗ “âm” của cậu quá nhiều, nhiều đến mức tớ k “thấy” được “dương” của cậu đâu cả!
-Ý cậu là gì…
-Cậu có biết loài nào chỉ có “âm khí” mà k có “dương khí” k?
-K phải cậu muốn nói tớ là…- Du Hạo nhún vai.
-Là ma!!!- Song Song nói 2 từ đó thật rõ chính vì thế mà gương mặt Du Hạo lại 1 lần nữa có chút biến sắc.
-Ôi trời… bà Tiểu Song Song, lại ma cỏ nữa hả?- Diễm Quỳnh kêu trời.
-Ch gì thế, Song Song sao cậu lại nói về ma? Cả 2 nói ch gì tớ k hiểu gì cả!
Vẫn bỏ mặc sự thắc mắc của Yến Phi, Song Song tiếp:
-Cậu thấy sao khi tớ nói vậy, DU HẠO?
Con bé đã nhấn mạnh cụm từ “Du Hạo”… Trong thoáng chốc Du Hạo chẳng biết phải đối đáp ra sao vì tình huống này nằm ngoài dự đoán của cậu.
-Ủa, Tiểu Phi hả?
Giọng nói của 1 người bước vào tiệm mì đã giải vây cho Du Hạo. Cả bọn quay qua là ông chủ Quản.
-Chú Quản!- Yến Phi reo lên chạy đến bên người chú tốt bụng.
-Mấy ngày rồi chú k gặp cháu. Dạo này cháu thế nào, chú nghe Diễm Quỳnhnói là cháu làm dâu nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-ma/19353/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.