Chán nản vì k mở được cửa để dò la tình hình bên dưới như thế nào, Yến Phi đành quay trở lại giường tiếp tục giấc ngủ dở dang.Con bé vật người xuống chiếc giường êm ái nhắm mắt lại… Chợt, có cái gìđó khiến Yến Phi mở mắt và bật dậy, nó lấy tay ấn lên phần bụng dướirốn:
-K phải chứ, giờ này tự dưng buồn đi vệ sinh… á… chết rồi, cửa khóa bênngoài thì làm sao mình “xả” được đây! Trời ơi, làm sao bây giờ…
Yến Phi ôm bụng lăn lộn qua lại, buồn đi vệ sinh quá đi mất. Vài giâytrôi qua, nhịn hết nổi, con bé xuống giường đến bên cửa, dùng tay gõ gõvà cất tiếng gọi:
-Này, có ai ngoài đó k… Mẹ ơi, Trúc Linh, Trúc Lam, Trúc Lâm… mọi người ơi mở cửa, Yến Phi muốn đi vệ sinh… ôi, mắc quá…
Nhưng đáp lại tiếng gọi của Yến Phi chỉ là sự im lặng.
-Ui… tôi chịu hết nổi rồi… chắc chết mất…
Con bé ôm bụng hết đi tới đi lui trong phòng rồi chuyển sang nhảy tưngtưng thậm chí còn lộn người trồng chuối nữa… Dĩ nhiên tất cả đều vô ích, cơn “buồn” càng ngày càng tăng cao.
-Hay là nằm ngủ để quên cơn mắc tiểu vậy!- Yến Phi leo lên giường.
Quái ác, cơn buồn đi vệ sinh khiến Yến Phi k tài nào nhắm mắt được, nó nhăn nhó ôm bụng.
-K xong rồi, kiểu này đến sáng chắc bể bụng quá…- Yến Phi ngồi dậy nghĩ cách- làm sao đây, động não đi nào, Tiểu Phi…
Đang ngồi nghĩ ngợi thì bất chợt dưới sàn nhà 1 con chuột to đùng chạyngang qua cái vèo khiến Yến Phi giật mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-ma/19349/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.