Để rồi vừa khi nãy, Yến Phi cũng nói ra tất cả và đến lúc này lòng Du Hạo đành chấp nhận sự thật phũ phàng này.
Du Phương xuất hiện sau tàng cây lớn:
-Chị nghĩ cũng nên đến lúc em từ bỏ Tiểu Phi thôi!
Du Hạo đứng lặng lẽ, vẫn không xoay người lại.
-A Hạo đừng bướng bỉnh, cố chấp nữa…
-Em… vốn nghĩ lấy đi ký ức của Phi Phi thì sẽ tốt cho cô ấy nhưng em đãsai, em đã không nghĩ đến cảm xúc của cô ấy và bây giờ em đang trả giá.
Du Phương, nhìn bờ vai run nhẹ của em trai, dịu dàng:
-A Hạo, có thật lúc đó em làm vậy là vì Tiểu Phi hay chỉ vì sự ích kỷcủa bản thân! Đôi khi dù việc làm đó xuất phát từ lòng tốt nhưng đối với người khác thì chưa hẳn đã là tốt! Em đừng nên áp đặt suy nghĩ của mình cho người khác, nhất là người mình yêu. Chính em là người từ bỏ TiểuPhi, em không thể đòi hỏi con bé trở về bên mình, tình yêu một khi đã bỏ thì nó sẽ không bao giờ về nữa đâu, em à.
Cô chị xinh đẹp tiến đến đặt tay lên vai em trai, siết chặt:
-A Hạo, chị không muốn em vì một mối tình đã qua mà lỡ mất hạnh phúcthật sự của bản thân. Có một người con gái khác đang chờ em, chị tin côgái ấy cũng quan tâm em nhiều như Tiểu Phi ngày trước. Em hãy suy nghĩkỹ để đừng hối tiếc! Chị tin em sẽ có sự lựa chọn đúng đắn!
Dứt lời Du Phương cũng bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-ma/1915948/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.