Nói như vậy, chuyện hãm hại Út Quân là có liên quan tới… cậu Bảo? Tại sao lại như vậy nhỉ, cậu Bảo với Út Quân thì có thù hận gì tới mức cậu ấy phải gϊếŧ Út Quân? Tôi biết là cậu Bảo không hề giống với vẻ bề ngoài của cậu nhưng từ lúc tôi xuyên về đây tới giờ, cậu ấy chưa từng nằm trong danh sách đen của tôi… vậy thì vì cớ gì?
Ngồi trên đò, tôi suy nghĩ muốn nổ cả đầu, cậu Cả đã điều tra ra được chuyện này thì chắc chắn đây không phải là manh mối dởm. Nhưng cậu Cả có phải đề cao khả năng của tôi quá rồi không, cậu đưa vấn đề này về cho tôi rồi bắt tôi điều tra tiếp kiểu gì bây giờ?
Đau đầu, đau đầu thật sự mà.
Thấy đò cập bến, bé Nhỏ liền đi tới đưa tay đỡ tôi lên bờ, thấy tôi có vẻ trầm ngâm không nói chuyện, con bé liền hỏi:
– Cô, bộ có chuyện gì hả cô?
Tôi lắc lắc đầu định bảo là không nhưng chợt nghĩ lại, tôi liền hỏi:
– Nhỏ, có chuyện này… cô muốn hỏi em.
Bé Nhỏ vừa che dù cho tôi vừa gật đầu trả lời:
– Dạ cô hỏi đi.
Tôi vờ như là hỏi vu vơ, tôi nói:
– Em sống ở nhà hội đồng lâu rồi, em thấy cậu Ba là người thế nào?
Bé Nhỏ có hơi ngạc nhiên nhưng nó vẫn thành thật trả lời câu hỏi của tôi.
– Cậu Ba á hả cô… cậu Ba thì cũng hiền, có cái ham chơi không được giỏi như cậu Hai thôi.
– Ừ, mà hồi đó đó, tức là cái hồi trước khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-hoi-dong/1028322/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.