Đi chợ với cậu Ba về, tôi đi thẳng về phòng nằm nghỉ. Mới hồi nãy nghe bé Nhỏ nó nói, hồi sáng này chị Oanh đi chợ với cậu Cả, đi mua cái gì đó thì tôi không biết. Ngẫm nghĩ ra mới hiểu được lý do vì sao cậu Ba lại tốt đột xuất rủ tôi đi chợ, hóa ra là muốn mượn cớ đi tìm chị Oanh. Eo ôi, tôi không nghĩ người như cậu Ba lại thích chị Oanh đâu, xét về tính cách thì hai người đó hoàn toàn trái ngược với nhau luôn ý. Cậu Ba bộ dáng cà lơ phất phơ không màn thế sự, nếu so với cậu Cả thì cậu Ba còn vô tư hơn gấp mấy lần. Trong khi đó chị Oanh lại chính chắn, suy nghĩ thấu đáo, hiểu chuyện và trầm tính, hai người họ, không hợp nhau một điểm nào. Mà thôi đi, hợp hay không hợp gì thì cũng là chuyện của hai người bọn họ, nghĩ thì nghĩ cho vui vậy thôi chứ mấy chuyện tình cảm này khó nói dữ lắm.
Bỏ qua chuyện của cậu Ba với chị Oanh, tôi lại bực dọc khi nhớ tới chuyện của Bích Hà. Gớm, đúng là đừng có trông mặt mà bắt hình dong, thấy hiền lành vậy chứ mưu mô dã man. Để tôi nghĩ thử xem, nên giải quyết Bích Hà thế nào nhỉ? À khoan đã, còn chuyện tin đồn của cậu Hai nữa, tôi quên chưa đi báo cho cậu Cả biết. Đi, đi tìm cậu Cả trước rồi về tính tiếp.
Tôi đi sang phòng cậu Cả, gõ cửa sổ mấy bận mà vẫn không thấy cậu ra mở cửa. Lạ nhỉ, ban nãy bé Nhỏ nói cậu Cả về rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-hoi-dong/1028305/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.