🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đối với cậu Cả, tôi chỉ có thể trông chờ vào duyên phận mà thôi, vạn sự không thể cưỡng cầu!

____________

Cả ngày hôm ấy tôi trông cậu Ngọc về suốt mà không thấy mặt mũi cậu đâu, hỏi ra mới biết là cậu đi làm hai ba bữa nữa mới về lận. Đã rầu thúi ruột còn nghe dì Nguyệt bảo dì ấy coi ngày đẹp xong xuôi, giờ chỉ chờ tới ngày là bước sang nhà nói chuyện cưới gả. Dì Nguyệt không nói thì tôi lo ít mà dì nói thì tôi lo càng nhiều, tôi sợ cậu Cả làm không kịp thì chết tôi luôn. Rầu ghê nơi hà!

Đến sáng hôm sau, tôi vác cái bộ mặt với quầng mắt thâm đen vì mất ngủ ra ăn sáng, thấy tôi ngáp ngắn ngáp dài ủ rũ, dì Dung mới cười hỏi:

– Con gái chuẩn bị có hôn sự có khác hen, mừng quá ngủ hông được hay sao mà mắt đen thui vậy hở Út Quân?

Tôi nhìn dì, ủ rũ trả lời:

– Hổng có đâu dì, con bệnh nên ngủ hông được.

Cậu ba Bảo ngồi kế bên dì Dung, cậu ấy cau mày nhìn tôi rồi hỏi:

– Em thấy trong người không khỏe thì để cậu kêu thầy lang tới coi bệnh cho em, chớ nhìn em hốc hác quá đó đa.

Tôi ngồi thẳng dậy, cười gượng gạo trả lời:

– Dạ thôi cậu, em bệnh rề rề vậy chớ hông có chi đâu, cậu đừng lo nghen.

Cậu Ba lại lên tiếng:

– Hay là em… hổng ưng hôn sự này với anh Hai?

Tôi ngạc nhiên nhìn cậu Ba, đang không biết nên trả lời như thế nào thì dì Dung mẹ ruột cậu ấy liền

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-hoi-dong/1028300/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Làm Dâu Nhà Hội Đồng
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.