– Chuyện gì vậy?
Giọng cậu Hai lại một lần nữa cất lên, trầm trầm có chút uy nghi. Tôi quay sang nhìn cậu, nhìn chằm chằm không chớp được mắt. Ta nói, người gì đâu mà đẹp trai dữ thần ôn vậy nè. Da trắng ha, mũi cao ha, mặt không nam tính lắm nhưng được cái dễ thương muốn xỉu. Nói sao ta, nét đẹp này là kiểu mấy anh hotboy Thái Lan nè, trắng trẻo thơm tho mịn màn. Úi giời ơi, ngon rồi… ngon rồi… về tận đây mà vẫn gặp được “giai đẹp”.
– Út Quân… chị bị cái chi vậy? Có làm sao không?
Giọng nói ngọt ngào này là của Bích Hà, cô ấy nhìn tôi với vẻ mặt lo lắng tột độ. Thật ra Bích Hà là cô gái thanh thuần xinh đẹp, nếu so với tôi của hiện đại thì ăn đứt tôi một quãng, còn nếu so với Út Quân… ái chà, chưa biết ai đẹp hơn ai đâu. Nhìn cái cách cô ấy quan tâm tôi, nói chung thì cũng thiệt tình ấy chứ.
Cậu hai Ngọc nhìn tôi chăm chú, cái cách nhìn hơi lạ, tôi không phân rõ được là thân thiện hay là ghét bỏ. Thấy cậu ấy nhìn, tôi liền rụt cổ giả vờ đau yếu ôm đầu rêи ɾỉ. Đương lúc cậu Hai định đưa tay đỡ lấy tôi thì một thân ảnh phi cái vút đến chỗ tôi đang đứng rồi hất tay cậu hai ra khỏi tay tôi. Kèm theo đó là giọng nói của nữ có phần đanh đá:
– Anh hai đừng có tin nó, nó diễn tuồng cho anh hai coi đó.
Tôi đưa mắt nhìn về nơi phát ra tiếng nói kia, nào, mặt trắng hồng dễ thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-hoi-dong/1028285/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.