''Cách cô chọn địa điểm hẹn hò cũng thật tình thú nhỉ?''
''...Trịnh Khải Thiên, anh mau đuổi con chó đó đi giúp tôi với. Được không?''
"Tôi không giúp người lại"
"..." Đậu móe, vậy là anh ta ghi thù cô à?
"Trịnh Khải Thiên, anh là người lớn không nên chấp con nít" Mộng Thanh nói.
"Con nít?" Trịnh Khải Thiên híp mắt nhìn cô: "Cô sinh rồi?"
"Anh Trịnh, tôi sai rồi" Mộng Thanh nhìn về phía con chó kia, cảm giác nếu mình không mở miệng nói gì thì sẽ không về nhà trong đêm nay. Cô nhìn anh ta bằng đôi mắt long lanh: "Tôi không nên mắng anh là đồ khốn"
"Anh không phải là đồ khốn, chắc chắn không phải là đồ khốn"
"..." Trịnh Khải Thiên muốn quay lưng bước đi, Mộng Thanh thấy thế thì vội vàng đổi cách xưng hô: "Chú ơi, cứu con với..."
Anh dừng bước.
"Chú ơi, con sai rồi"
Trịnh Khải Thiên quay về, xoa đầu Mộng Thanh: "Tôi không chấp con nít"
"Trợ lý Lâm, bế Củ Lạc đi chỗ khác đi" Anh nói với trợ lý.
"Vâng, thưa Trịnh Tổng" Người trợ lý đi đến chỗ con chó PitBull kia, anh ta ném một miếng bánh cho nó, nó bèn ngoan ngoãn cho anh ta sờ đầu. Kế đến, trước con mắt của Mộng Thanh, anh ta thản nhiên đưa con chó đi.
Mộng Thanh: "..."
Chó của nhà họ Trịnh cũng đáng ghét như vậy à.
Mộng Thanh định mở miệng ra nói gì đó nhưng nhận ra mình đang ngồi trên nóc của chiếc xe, bỗng dưng lại cảm thấy chiếc xe này cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-ho-trinh/2614314/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.