Gia Minh nhíu mày nhìn vô bên trong rồi xiết chặt lấy bàn tay cô như truyền cho cô một niềm tin nào đó, tạo cho cô cảm giác an toàn tuyệt đối. Ánh mắt, giọng nói hết thảy nhẹ nhàng trấn an cô.
- Đừng sợ! Đã có anh ở đây!
Khắp căn phòng yên tĩnh tới nỗi chỉ còn nghe thấy tiếng kim giây chạy từng nhịp tích tắc. Bầu không khí cũng bay bổng một cảm giác thấp thỏm. Mọi ánh mắt đồng thời hướng về phía hai người đang bước vào, bà nội chầm chậm nói:
- Hai đứa về rồi. Ngồi xuống đó đi.
Gia Minh kéo ghế cho cô ngồi xuống rồi sau đó anh ngồi kế bên cô.
Ba chồng cô lên tiếng:
- Diệu Anh... con biết cô gái này chứ?
Cô có chút bối rối nhìn ông rồi gật nhẹ đầu một cái.
- Dạ con biết ạ.
Chưa để ai kịp lên tiếng thêm, Gia Minh liền nói.
- Thưa bà nội, thưa ba...cô gái này mới là Diệu Anh, là con gái ông bà Đường. Còn vợ con là Nụ.
“ Cheng “ tiếng tách trà rơi xuống sàn nhà tạo thành tiếng vang lớn. Bà nội ngạc nhiên nói.
- Vậy là những lời cô gái này nói là sự thật. Từ đầu đến cuối là cô lừa gia đình tôi.
Diệu Anh thật lên tiếng.
- Cháu đã bảo với bà ngay từ lúc tới đây rồi ạ. Chứ cháu nào dám lừa dối bà. Cô ta chỉ là người ở của nhà cháu thôi ạ. Ai ngờ cô ấy không biết thân biết phận dối trên lừa dưới để được gả vào Trần Gia.
Gia Minh tức giận đập mạnh tay xuống thành ghế rồi quát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-giau/729668/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.