May nhờ có cậu ba về đúng lúc mà mợ cả đã được cứu, đưa ánh mắt biết ơn về phía chú em chồng mợ cả nói:
–Cám ơn chú ba, không có chú chắc tôi c.hết mất.
Con Tâm thì t.ức lắm, nó h.ậm h.ực và bắn ánh mắt mang hình v.iên đ.ạn về phía mợ lẩm bẩm những câu mà chỉ có mình nó nghe được. Chắc nó đang r.ủa t.hầm mợ đây, cậu ba lôi tuột mợ ba về phòng nói:
–Thôi hết chuyện rồi, giờ nói chuyện của mình đi. Mợ cũng xem thế nào mà đẻ cho tôi một nhóc tì cho bằng anh bằng em đi. Nhìn người ta có con mà mình ham nè.
Mợ ba nguýt dài cậu một cái rồi nói:
–Em chưa mười tám mà, với lại em thấy ở nhà cậu áp lực thật, không sinh được con cũng khổ. Hết lo bị thất sủng lại sợ chồng đi tòm tem bên ngoài, thế ngộ nhỡ em cũng giống mợ cả thì cậu có thương không?
Cậu không do dự gì mà nói luôn:
–Con cái là lộc trời cho đâu phải cứ muốn là được? Hơn nữa nếu vợ không sinh được con mà cứ đổ riệt cho người phụ nữ cũng không được vì biết đâu nguyên nhân lại từ phía người chồng? Tôi là bác sỹ tôi biết…
–Ôi cậu giỏi thế á?
–Mợ không tin à? Nếu mợ không tin lúc nào tôi đưa mợ lên tỉnh tôi khám cho.
–Xí, cậu lại nói đùa. Làn sao mà biết được, nhưng em cũng mong mình không phải nằm trong số ấy.
Cậu nhéo mũi mợ một cái rồi vật ngửa mợ ra giường cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-chanh-tong-2/2614886/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.