Cậu cả về đến phòng thì đẩy cửa bước vào nhưng trong phòng chẳng có ai, trên giường cũng trống trơn, nghĩ chắc mợ ra ngoài đi vệ sinh nên cậu nằm ườn ra giường, định bụng lát nữa sẽ phải uốn ba tấc lưỡi để lấy lòng mợ mới được. Nhưng cậu chờ một lúc vẫn chẳng thấy mợ vào, sốt ruột cậu uể oải đi ra ngoài ngó ngó, nghiêng nghiêng, chợt nhìn thấy con Hảo liền hỏi:
–Mày có thấy mợ cả trong phòng mợ ba không Hảo?
–Dạ không cậu, mợ không có trong phòng hả cậu?
–Có thì tao hỏi mày làm gì?
Nói rồi cậu lại đi khắp các phòng nhưng bóng mợ cả thì vẫn bặt vô âm tín. Lạ nhỉ, có bao giờ mợ ấy đi đâu vào buổi tối đâu? Tìm một hồi không thấy, cậu cả b.ực b.ội chạy lên bảo bà cả:
–Mẹ ơi! Vợ con nó đi đâu rồi á, con tìm từ nãy giờ có thấy đâu?
–Ơ hay, vợ con mà con hỏi mẹ thì mẹ biết hỏi ai?
–Có khi nào nó chán nó b.ỏ đi không mẹ?
–Đ.iên à? Nó có b.ỏ về nhà đẻ thì cũng phải lựa ban ngày ban mặt chứ ai mà đi vào ban đêm thế này. Con hỏi đám người làm chưa? Hay nó trong phòng con Ba? Dạo này mẹ thấy nó có vẻ thân thiết với con bé này.
–Con hỏi hết rồi mẹ, đứa nào cũng lắc đầu hết.
Bà cả liền biến sắc nói:
–Vậy thì không được rồi, gọi hết đám gia nhân đi tìm người cho mẹ, kể cả đốt đuốc cũng phải tìm cho ra. Mợ cả nhà họ Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-chanh-tong-2/2614883/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.