Và cuối cùng vận may đã đến với người đàn bà q uỷ quyệt này, đang ngắm đàn vịt bơi dưới ao, mợ ba thấy khát nước liền bảo con Hảo vào lấy nước. Vú Tám thấy cơ hội ngàn năm có một đã đến, vú ta mới rảo bước đi lại, để cho mợ ba không phát hiện ra mình vú ta đi rất khẽ, vừa xuất hiện sau lưng mợ, vú Tám liền dùng hết sức bình sinh xô mạnh một cái vào lưng khiến mợ ba không đề phòng mà ngã nhào xuống ao. Cái ao này rất rộng và sâu, vốn không biết bơi nên mợ ba chẳng mấy mà nhấp nhô giã gạo, thấy vậy vú ta đi nhanh sang chỗ khác để tạo sự vô can. Chỉ đến khi nghe tiếng hỏi của con hầu thì vú ta mới làm như vô tư trả lời:
–Tao vừa ra đến đây có nhìn thấy mợ ba đâu, có lẽ chờ mày lâu quá nên mợ ấy về phòng rồi cũng nên.
–Không, tôi vừa mới đi lấy nước ra đã không thấy mợ ấy đâu rồi.
–Thế thì hẳn là về phòng rồi, có vậy mà cũng hỏi, ng u thế không biết.
Con Hảo chợt ném ánh mắt hằn học về phía mụ vú rồi tiến lại phía bờ ao, chợt nó hốt hoảng kêu lên:
–Trời ơi…..mợ ba…mợ ba bị ngã xuống ao….có ai không? C ứu cô tôi với…..
Nghe tiếng kêu thất thanh của con Hảo, đám người làm ở đằng sau chạy nháo nhào cả ra, thằng Tị nhìn thấy mợ ba đang nhấp nhô dưới nước thì không nói không rằng nhảy tùm xuống. Khi nó đỡ được mợ lên thì người mợ đã mềm oặt rồi, bà ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-nha-chanh-tong-2/2614862/chuong-31.html